CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 224

liền nghe tiếng Vu Vũ cười ha ha… Hàn Thuật nói, Phi Minh không giống
cô chút gì, đấy là điều đương nhiên, nhưng Cát Niên dường như lại có một
khoảnh khắc thế này, nhìn thấy chính mình qua Phi Minh, suy cho cùng
cũng là cô nuôi đứa bé lớn.

Cô ngồi bên mép giường gọi khẽ, “Phi Minh, tỉnh rồi à?”

Phi Minh chẳng mảy may động đậy, nhưng chỉ vài giây sau, giọt nước

mắt bằng hạt đậu đã từ từ lăn xuống qua khóe mắt nhắm nghiền.

“Đói bụng rồi hả? Để cô đi mua đồ ăn sáng nhé, cháu thích ăn gì?”

“Đừng khóc mà, có phải vẫn còn đau chỗ nào không?”

“Phi Minh, cháu có nghe thấy cô nói không?”

Mặc kệ Cát Niên bên cạnh nói hết nước hết cái, Phi Minh dường như

không thể làm gì khác ngoài việc khóc.

“Cháu đợi nhé, để cô gọi bác sĩ.” Cát Niên sợ cô bé có triệu chứng gì

không quan sát được, không kiên nhẫn nổi nữa bèn đứng lên.

Nhưng đúng lúc này Phi Minh bắt đầu oà khóc dữ dội, cô bé ra sức lắc

đầu trên gối, mắt vẫn không chịu mở ra, miệng gào khóc: “Cháu không cần
bác sĩ, không cần bác sĩ… cháu không bị bệnh.”

Cát Niên hơi hoảng hốt, tay chân lóng ngóng lau nước mắt cho Phi

Minh, “Được rồi, cháu không bị bệnh, vậy trước tiên cháu mở mắt ra nhìn
cô đã nào.”

Giọng Phi Minh xen lẫn tiếng nấc nghẹn, “Cháu không mở mắt đâu.

Cháu mở mắt rồi giấc mơ này đều biến thành sự thật hết. Cô giáo đang giục
cháu rồi, cháu phải đi biểu diễn… tiết mục sau là của bọn cháu rồi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.