CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 251

“Người nhà em đến rồi à? Vì chuyện đó mà không vui?” Hàn Thuật hỏi.

“Đúng là anh.” Cát Niên không biết nên nói gì, “Rốt cuộc anh đã nói gì

với họ?”

“Anh chẳng nói gì cả. Thật đấy!” Lúc này Hàn Thuật mới nhận ra chiều

hướng của sự việc có lẽ không như mình dự liệu, anh thấy hơi bất an, “Anh
chỉ đến tìm em trai và bố mẹ em, nói với họ Phi Minh bị bệnh, họ là người
nhà của em, anh không mong bọn họ phải làm gì cho em, chỉ cần chịu đến
thăm, ít ra cũng hỏi một tiếng: Cát Niên, con sống có tốt không? Như thế là
quá đáng sao? Lẽ nào anh lại sai rồi?”

Cát Niên nghe xong rất lâu sau vẫn không có phản ứng gì, Hàn Thuật

trong lòng lại càng không biết đâu mà lần.

“Em nói anh nghe, có phải bọn họ lại bắt nạt em không? Anh thật không

chịu nổi bọn họ mà, từ nhỏ bọn họ đã không đối tốt với em. “

Lâu sau, Cát Niên mới cười chua chát, “Hàn Thuật, trước đây em cứ

nghĩ anh là đồ ngốc…”

Hàn Thuật bật cười, bất giác có chút mong đợi.

“Và bây giờ?”

“Giờ em mới biết, anh quả nhiên là đồ ngốc.”

Hàn Thuật vẻ như không cáng nổi, hậm hực đứng dậy.

“Anh đi tìm Vọng Niên mà không sợ bố mẹ anh biết anh đang làm gì

sao?” Hồi nhỏ món “gậy tre xào thịt” mỗi khi bác Hàn dạy dỗ con trai đã
quá quen thuộc với những gia đình trong khu.

Hàn Thuật xoa xoa khuôn mặt cứng đờ, “Dù gì cũng chẳng giấu được,

anh cũng chẳng muốn giấu, bố mẹ lập tức sẽ biết thôi. “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.