CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 292

Nhưng lúc này Cát Niên đang đi về phía phòng khách, cô không chút

khó khăn bước qua bộ đồ trà nghiêng ngả, qua đám giấy tờ ngổn ngang trên
sàn nhà, khi đến gần anh cô khẽ cúi người.

Đường Nghiệp cữ ngỡ ít nhất cô cũng sẽ hỏi “Vì sao?”, nhưng cô chỉ

nói: “Cháo nấu nhừ rồi, anh ăn một chút nhé.”

Mới vài phút trước cô vừa chứng kiến mấy kiểm sát viên nghiêm nghị

lục tung nhà anh không chút nể nang, cũng vài phút trước, anh nhìn cô
buộc phải gượng gạo đối diện với con người đầy vướng mắc ấy.

Trong đống hỗn loạn thất điên bát đảo này, cô có quá nhiều thứ có thể

hỏi, quá nhiều việc có thể làm, nhưng cô lại chỉ làm như không có chuyện
gì, bưng ra bát cháo đã nấu bằng cả tấm lòng, như thể đây là buổi chiều
khoan thai nhất.

Đường Nghiệp lặng người hồi lâu rồi đưa hai tay ra đón bát cháo cô

đưa. Cháo đã hơi nguội.

“Cát Niên, cảm ơn em! Nếu không có em, anh không biết…” Đường

Nghiệp hạ giọng nói.

“Không, anh biết chứ.”

Đường Nghiệp bỗng ngẩng đầu nhìn người đang đứng bên cạnh mình,

Cát Niên đứng quay lung lại phía cửa sổ, anh thậm chí nhất thời không nhìn
rõ vẻ mặt cô lúc này, nhưng giọng cô vẫn như trước nay, bình thản tựa hồ
nước trầm lặng, như thản nhiên nói đến một sự thật mọi người đều đã quá
rõ.

“Đường Nghiệp, anh biết em sẽ tới, có lẽ anh còn biết cả Đằng Vân sẽ

tới, Hàn Thuật sẽ tới… quá nhiều sự trùng hợp. Kết quả này là điều anh
muốn phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.