CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 421

cũng hương khói hầu hạ, chưa biết chừng cả năm đều thế này, rốt cuộc là
thần tiên gì lại có thể hưởng thụ đãi ngộ bậc ấy.

Anh thò đầu nghiên cứu hồi lâu, phát hiện khám thờ này có chút cổ

quái, bởi theo kinh nghiệm có được của một kẻ vô thần như anh, dù cung
phụng cái gì cũng phải có chút ám hiệu, ví dụ như Quan âm, Phật tổ chẳng
hạn, có thiếu thốn đến mấy cũng phải có bức tranh vẽ thần tiên, nhưng ở
đây ngoài bát hương ra chẳng có gì nữa cả.

Lòng Hàn Thuật có chút bồn chồn, nhưng nghĩ đến chuyện trước đây cô

có thể dùng con cá đã ăn được một nửa mang lên “thành khẩn” cúng vái
thần linh thì cho dù có ăn bớt cắt xén vật tư ở chỗ khác cũng chẳng có gì lạ.

Anh bỡn cợt chỉ tay lên trời lén hỏi Cát Niên: “Đồng chí này không có ý

kiến gì với cá của em à?”

Anh cho rằng Cát Niên sẽ đáp lại một câu như “ngẩng đầu ba tấc thấy

thần minh” gì đó, nhưng Cát Niên chẳng so đo gì với anh, bất ngờ rút ra ba
nén hương từ bên cạnh đưa ra trước mặt Hàn Thuật.

“Làm gì thế?” Hàn Thuật làm bộ thụt lại phía sau.

Cát Niên nói: “Anh cũng thắp hương đi.”

Cô không dùng ngữ khí câu hỏi mà là câu cầu khiến, như thể đang nói

với Hàn Thuật một chuyện quá đỗi tự nhiên, nhưng cô rõ ràng biết Hàn
Thuật trước nay đều hết lần này đến lần khác nhấn mạnh mình là người
kiên định đi theo chủ nghĩa duy vật.

Hàn Thuật vội vàng xua tay, có chút hồ nghi, rốt cuộc là cô đang thờ

cúng ai? Là thần, hay là người đã qua đời? Anh lập tức thấy rờn rợn trong
lòng, rất tự nhiên nghĩ đến Vu Vũ, nhưng trước sau cô đều không chịu thừa
nhận Vu Vũ đã chết, vậy sao còn ngày này qua ngày khác thắp hương cầu
khấn cho anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.