CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 495

Không sai, tình cảm không thể miễn cưỡng, quyển sổ nhỏ ghi đầy danh

ngôn nhân sinh của Chu Tiểu Bắc sớm đã ghi lại chân lý này. Sau này cô
dần dần trưởng thành, gặp càng nhiều người, đọc càng nhiều sách, nhưng
nghĩ đến cảnh hôm đó mình ngồi bên Giang Nam, lòng vẫn không khỏi run
run. Anh chủ động đối tốt với cô là vậy, có lẽ cũng chỉ vì bản năng dựa vào
người đối tốt với mình đầu tiên giữa một nơi xa lạ. Chu Tiểu Bắc dốt nát
giẫm chân vào để rồi không sao rút ra được, nhưng so với làm tan vỡ mộng
tưởng, cô muốn vùi sâu nó hơn. Kể từ đó Tiểu Bắc rơi vào một mối tình
đơn phương dài lê thê, yêu thầm một người con trai được mọi người xung
quanh cho rằng đang yêu cô rành rành.

Khi tất cả mọi người đều nói người ấy thích bạn, chỉ duy nhất mình anh

ta chưa nói ra, có lẽ chuyện đấy không phải là thật.

Tiểu Bắc nghĩ, đợi đến một ngày cô sắp chết, chỉ cách phút lâm chung

một hơi thở, cô nhất định sẽ để lại một câu di ngôn cho con cháu mình (nếu
như cô có con cháu): Nếu khi còn trẻ đã yêu một người con trai, xin tuyệt
đối tuyệt đối đừng nên chủ động nói ra.

Có lẽ cô sẽ còn khắc điều này lên bia mộ của mình.

Sau khi tỉnh rượu, Giang Nam hoàn toàn quên hết mọi lời mình đã nói

hôm đó, Chu Tiểu Bắc tiếp tục cùng anh ôm vai bá cổ làm anh em tốt, nhìn
có vẻ chẳng khác gì những người bạn khác. Kỳ thi đại học kết thúc, Tiểu
Bắc đỗ vào một trường đại học ở thành phố G xa xôi, còn Giang Nam lại
lấy lý do học đại học để trở về vùng đất bố mẹ đã cố ý đưa anh đi khỏi -
Tân Cương.

Một người tên Tiểu Bắc, một người tên Giang Nam. Lẽ nào đã được chủ

định trời Nam đất Bắc?

Sau khi xuống phía Nam học đại học, Tiểu Bắc nghe lời mẹ, cô học,

học, lại học, trước sau chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương, đến khi sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.