CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 534

hệ gia đình... Trang Nhàn nghe vậy, có lúc cũng không nhịn được cười,
Quách Vinh Vinh này thật là, Hàn Thuật này thật là...

Thật ra họ đều không mấy thay đổi, có lẽ người thay đổi chỉ có cô. Khi

cô có thể bình tĩnh mỉm cười nhớ về họ, hoặc giả quá khứ đích thật đã qua
đi.

Cô là “Mỹ nhân khúc gỗ”, người đánh thức linh hồn của cô là Hàn

Thuật, nhưng “cơn gió xuân” bảo bọc cho cô nở hoa lại là một người đàn
ông bình thường sẽ cùng cô sống hết quãng đời còn lại, dẫu rằng, đóa hoa
ấy cũng rất bình thường, nhưng đây mới là cuộc sống mà tay cô có thể
chạm vào, cô sẽ không còn nghe thấy tiếng khóc bị cố sức đè nén trong
đêm tối yên tĩnh nữa.

Gặp lại Hàn Thuật là trong một buổi giao lưu nội bộ, lúc ấy Trang Nhàn

đã là mẹ của một đứa bé năm tuổi, cô và Hàn Thuật gặp lại nhau trong bất
ngờ và niềm vui trùng phùng, họ như đôi bạn lâu năm vậy, khen ngợi lẫn
nhau một cách khoa trương. Cả hai đều cảm thán, dẫu sao cũng là một đôi
tình nhân cũ, cũng không phải cách nhau hai phương nam bắc, vậy mà sao
lại có thể nhiều năm không chạm mặt như vậy. Cũng trong lần trùng phùng
này, Trang Nhàn bất ngờ cảm thấy Hàn Thuật ở trước mặt mình chân thật
và đáng yêu hơn bất cứ lúc nào của trước đây.

Hàn Thuật vẫn thích nói đùa: “Có chuyện này anh phải tìm em tính sổ

đấy, nói thật, khi chúng ta quen với nhau, ông già nhà anh chưa chắc rất tán
thành, vậy mà khi nghe nói chúng ta chia tay, lão lại không tin lời giải thích
của anh, cứ buộc tội anh có mới nới cũ, không tìm hiểu gì thì đã đánh anh
một trận. Em có thấy ai bấy nhiêu tuổi rồi mà còn bị ông già cho ăn đòn
không, người xui xẻo đó chính là anh. Tính ra, rõ ràng là em bỏ anh mà.”

Trang Nhàn cười rất lâu, cuối cùng, cô cũng không kìm được lòng mà

nói ra câu hỏi khiến cô thắc mắc nhiều năm. “Anh có ngại nếu em hỏi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.