CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 327

tối anh sẽ bảo A Mục đi đón em, anh có buổi tiệc xã giao, phải trễ mới về
nhà được."

"Biết rồi, đừng uống quá nhiều rượu, mấy ngày nay dạ dày của anh

không tốt, phải chú ý đến sức khỏe."

"Ừ, anh sẽ chú ý, A Cẩn, anh phải đi họp, không nói chuyện với em

nữa."

"Được, vậy em cũng đi làm việc."

Để điện thoại xuống, Diệp Cẩn không khỏi có chút mất mát, hôm nay là

sinh nhật của cô nhưng Lệ Dĩ Thần lại hoàn toàn không nhớ, mặc dù cô
cũng không để ý đến ngày sinh nhận nhưng cảm giác không được người ta
nhớ đến vẫn có chút khó chịu, trước kia ba khi còn sống, hàng năm sẽ tặng
cho cô một món quà, nhưng từ khi ba đi, mẹ chưa từng nhớ một lần nào,
trong mắt của bà chỉ có lợi ích mà bà luôn theo đuổi, cho tới bây giờ vẫn
không thấy được sự tồn tại của cô, bây giờ Lệ Dĩ Thần cũng sẽ biến thành
như vậy sao?

Diệp Cẩn mất mát, thở dài một tiếng, đi tới trước cửa sổ sát đất, mê

mang nhìn cảnh tượng bận rộn, đông đúc ở dưới lầu.

"Cốc cốc cốc. . . . . . Diệp tổng, cô có hoa." Thư ký cầm một bó hoa

hồng Damascus to tướng đi tới.

*Hoa hồng Damascus được trồng tại Syria, không chắc nó có đẹp hay

không nhưng rất hiếm vì Syria nội chiến nên sản lượng giảm đáng kế và nó
là loại hoa hồng tốt nhất để chế tạo tinh dầu hoa hồng trong công nghiệp
nước hoa.

Nhìn bó hoa hồng đỏ tươi xinh đẹp, mất mát trên mặt được thay thế

bằng vui mừng, vội vàng tiến lên nhận lấy: “Cám ơn, đưa cho tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.