CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 4

Ngã nhào giữa đêm mưa tầm tã, Diệp Cẩn cảm thấy cả người mệt mỏi,

vì yêu Lệ Dĩ Thần, cô không tiếc phản bội ba mẹ, bỏ qua vinh hoa phú quý,
nhưng quay đầu lại thì mới phát hiện, thứ cô bỏ lỡ không riêng gì tình thân
và tình yêu mà còn có tôn nghiêm cao cao tại thượng từng có.

Khi Lệ Dĩ Thần nắm tay Lâm Mạn Thanh nói muốn ly hôn với cô thì

Diệp Cẩn đã từng bất chấp tất cả đi cầu xin anh, hôn nhân của bọn họ mới
chỉ được ba tuần mà thôi, nếu như không yêu cô, tại sao lại muốn cưới cô?
Diệp Cẩn không nghĩ ra, nhưng nhiều lần ép hỏi, kết quả sẽ chỉ làm cô đau
lòng tuyệt vọng hơn mà thôi, cho đến ngày hôm qua khi tận mắt thấy Lệ Dĩ
Thần ôm hôn Lâm Mạn Thanh, rốt cuộc cô cũng chấp nhận thực tế.

Người yêu của cô thật sự không thương cô, mặc kệ cô khó có thể tiếp

nhận như thế nào thì đây cũng là sự thật, mặc dù khó nén đau buồn như thế
nào thì cô cũng không thể vì thế mà gục ngã, cô lại càng không nên vì
những người không thương cô mà tự hành hạ mình, nếu như cuộc sống
khắp nơi đềy là gió táp mưa rào, như vậy cô lại càng muốn ngược gió, bởi
vì cô là con gái của ba, ba từng nói với cô, mặc kệ có xảy ra chuyện gì, cô
đều phải sống hạnh phúc vui vẻ thay thế ông, bởi vì cô đang kéo dài sinh
mạng của ba.

Diệp Cẩn lau mặt một cái, không biết là mưa hay là nước mắt, mặc dù

khó khăn, nhưng cô vẫn đứng lên từ mặt đất trơn trợt, mặc dù đêm tối lạnh
lẽo thê lương không nhìn thấy con đường phía trước nhưng cô vẫn nở một
nụ cười kiên quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.