không thể hạ thấp yêu cầu của thiết kế, ngược lại phải càng tốt hơn lúc
trước."
Diệp Cẩn hơi cúi đầu, xem ra là cô nghĩ nhiều rồi, Lệ Dĩ Thần cũng
không có nhắc đến cô trước mặt Cố Diễn, như vậy rất tốt, cô cũng không
muốn có liên quan gì đến anh ta nữa.
Ngay sau đó Diệp Cẩn gật đầu với Cố Diễn một cái: “Em biết rồi."
"Vậy thì tốt, thằng nhóc đó còn thân với anh hơn cả anh em ruột, năm
đó, lúc đang còn học ở nước Mĩ, nếu không phải được cậu ta giúp đỡ thì có
lẽ anh đã bị ba đánh cho một trận nhớ đời rồi, ai, không đề cập đến chuyện
cũ nữa, tóm lại, năm nay tập đoàn Hải Lan của anh ta đang chuẩn bị đánh
vào thị trường trong nước, tuy rằng giai đoạn trước là dùng phương thức
giao dịch tiền tệ (mua bán tiền tệ) và sát nhập, mua lại để thử tiến vào trong
nước nhưng cũng chỉ là lấy kinh nghiệm sau cuộc khủng hoảng kinh tế, bây
giờ bất động sản đang xuống dốc, chính là cơ tốt để trỗi dậy lần nữa, cho
nên ban đầu Hải Lan muốn thu mua Hoa Thiên là vì muốn xây dựng một
loạt biệt thự xa hoa ở thành Đông, lát nữa em đi đến Hoa Thiên một
chuyến, à không, hiện tại phải gọi là tập đoàn Hải Lan mới đúng, đến nói
chuyện với Lệ Dĩ Thần một chút, anh ta cũng học thiết kế, nhất định hai
người sẽ có rất nhiều ý tưởng hay."
Bởi vì Cố Diễn vẫn đang cúi đầu nhìn bản thiết kế cho nên không nhận
thấy được lúc này Diệp Cẩn rất khác thường, Diệp Cẩn cố gắng làm cho
bản thân bình tĩnh trước mặt Cố Diễn, tại sao lại là cô, chẳng lẽ đây là kiếp
nạn mà cô không thể trốn tránh được sao? Nhưng cô thật sự không muốn
đối mặt với anh ta.
"Cố tổng. . . . . . Em. . . . . . Gần đây em hơi mệt, có thể để hạng mục này
cho Như Nguyệt làm hay không?"