CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 93

Đối với sự xa cách đề phòng của Diệp Cẩn, Lệ Dĩ Thần thở dài một

tiếng, cũng không làm khó cô: “A Cẩn, ba năm này. . . . . . Em có khỏe
không?"

Diệp Cẩn cúi đầu: “Anh muốn nghe lời nói thật không?"

"Ừ."

Diệp Cẩn cười khẽ một tiếng: “Tốt, cực kì tốt, thật đấy."

Lệ Dĩ Thần thở dài lần nữa, lời này của cô không phải là thật, cô không

muốn mở rộng cánh cửa lòng với anh, cô chỉ muốn cho anh nhìn thấy sự
kiên cường của cô, vậy còn thời điểm yếu ớt thì sao? Cô sẽ núp ở trong
ngực người nào mà khóc? Cố Diễn sao? Nghĩ đến khả năng trong ba năm
nay cô đã từng có người đàn ông khác, tim anh như bị hàng vạn con kiến
cắn xé, ngứa ngáy khó chịu, nhưng anh lại không thể trách cô.

"A Cẩn, ngày mai chúng ta đi Trường Thành đi."

Diệp Cẩn cau mày: “Em muốn trở về thành phố A."

"Thăm quan Trường Thành xong thì anh và em sẽ cùng nhau trở về

thành phố A, thật ra thì bây giờ em muốn đi cũng không được, bởi vì tình
huống của em không tốt, không có cách nào phối hợp với cảnh sát để điều
tra, nhưng bên cảnh sát lại có công hàm, hai chúng đều phải ở lại đây mấy
ngày, lúc nào cũng phải phối hợp với cảnh sát, chẳng qua chỉ cần không rời
khỏi thành phố J thì sẽ không bị hạn chế tự do."

Diệp Cẩn gật đầu một cái: “Biết rồi."

"Vậy lát nữa nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai anh dẫn em đi ra ngoài dạo

một chút."

"Ngày mai rồi hãy nói, bây giờ em hơi mệt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.