CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 378

CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG

LẶNG

Toan Giác Cao

dtv-ebook.com

Chương 37: Đánh Nhau

Lý Diễm hẹn Dương Mai đi dạo phố, sau một buổi trưa quét sạch phố

xá, hai người phụ nữ xách theo túi lớn túi nhỏ ngồi ở một tiệm cà phê yên
tĩnh.

Trong lúc thưởng thức chiến lợi phẩm, Lý Diễm phát hiện Dương Mai

đang thất thần, nước trà trước mặt còn chưa uống đã bị gió điều hòa trên
đỉnh đầu thổi xuống lạnh ngắt, chỉ lo cúi đầu xem di động.

Lý Diễm thò lại gần liếc mắt một cái, Dương Mai đam tìm kiếm Hô

Luân Bối Nhĩ trên Baidu (Hô Luân Bối Nhĩ hay Hulunbuir là một thành
phố tại đông bắc Khu tự trị Nội Mông Cổ).

“Sao vậy, muốn đi du lịch à?” Lý Diễm hỏi.

Dương Mai cũng không ngẩng đầu lên chỉ có lệ mà “ừ” một tiếng, qua

một hồi lâu mới thêm một câu: “Dù sao nghỉ hè cũng phải tìm một chỗ đi
chơi.”

Lý Diễm thở dài một hơi: “Cậu còn có nghỉ hè, giống tớ đây, từ khi tốt

nghiệp đại học đã không còn nghỉ hè nữa rồi.”

Dương Mai cười: “Cậu có thể xin nghỉ mà.”

“Cũng đúng.” Lý Diễm hứng thú bừng bừng bò qua, “Hô Luân Bối

Nhĩ, mang theo tớ nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.