CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 156

“Dương Mai, hiện tại cô ở đâu?” thanh âm Lâm Dương sáng ngời mà

vui sướng, cách di động truyền tới khiến Dương Mai cảm thấy hết thảy
dường như đã trải qua mấy đời.

Cô nâng nâng đầu, tầm mắt ở bốn phía lang thang không có mục tiêu

mà băn khoăn, thẳng đến khi thấy được biển báo giao thông ở đối diện
đường cái, cô mới nhớ tới chính mình rốt cuộc đang ở đâu.

Dương Mai báo một chuỗi địa chỉ

Lâm Dương sau khi nghe thấy lặp lại một lần địa chỉ này, thanh âm

nhẹ hơn, như là đã lấy điện thoại ra khỏi tai.

Một lát sau, Lâm Dương lại nói: “Dương Mai, nếu không cô đi đến

giao lộ đi, lát nữa anh Thủy tới đón cô. Hôm nay chúng ta ăn nướng BBQ ở
nhà anh Thủy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.