CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 409

“Ông ấy không phải có tài xế khác?”

“Nhưng mà ông ấy chỉ dùng anh.”

Lúc này, Dương Mai mới tinh tế ngắm nhìn Giang Thủy.

Trong xe rất tối, nhưng quầng thâm trên mắt Giang Thủy càng tối hơn.

Thoạt nhìn chỉnh thể anh vẫn sạch sẽ, nhưng Dương Mai vẫn cảm thấy anh
không có tinh thần.

“Đã bao lâu anh không nghỉ ngơi thoải mái?”

“Qua tuần này, anh sẽ có ngày nghỉ.”

Kỳ nghỉ của Giang Thủy cũng không dài, khoảng thời gian này anh

đều dùng để ngủ bù. Dương Mai chạy tới nấu cơm cho anh, sau khi ăn xong
anh lại nằm trên giường.

Nằm ngửa, tay đặt trên bụng.

Dương Mai nhìn anh trong chốc lát: “Em đi đây.”

Cô xoay người về sau rồi Giang Thủy mới nói: “Đừng đi.”

Dương Mai lại quay người lại, Giang Thủy vẫn giữ nguyên tư thế cũ,

không nhúc nhích, đôi mắt cũng không mở. Anh thật sự mệt muốn chết rồi.

“Em ngồi cũng được, đứng cũng được, ngủ cùng anh cũng được, như

thế nào cũng được. Đừng đi vội.”

Dương Mai đứng đó một lúc lâu, cuối cùng chậm rãi nằm xuống. Một

chiếc giường đơn nhỏ, hai người bọn họ cùng nhau ngủ.

Rất hẹp rất nóng, nhưng bọn họ vẫn dựa lại càng ngày càng gần nhau

hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.