CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 421

Anh muốn mổ Dương Mai ra nhìn một cái, xem người phụ nữ này rốt

cuộc là làm bằng cái gì, mới có thể ở rất nhiều thời điểm khiến cô có thể
nghĩa vô phản cố như vậy. (Nghĩa vô phản cố nghĩa là có đạo nghĩa, có
nghĩa khí, không dao động, không do dự, quay đầu lại khi làm bất cứ việc
gì)

Thật lâu về sau, anh mới bừng tỉnh hoàn hồn, theo bản năng bắt lấy

tay Dương Mai, tay còn lại kéo rương hành lý của hai người đi nhanh ra
ngoài: “Đúng vậy. Không có tiếc nuối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.