CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 451

Giang Thủy nghe xong liền hồi thần, cực nhạt nhẽo cười một cái, nói:

“Cảm ơn.”

Nói xong lão Phương còn ngồi bất động, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm

chằm anh, như là đang chờ anh thật sự mở miệng hỏi chuyện. Không còn
cách nào, Giang Thủy đành phải lại gật đầu: “Tạm thời không có vấn đề
gì.”

“Sao lại không có vấn đề? Sao có thể không có vấn đề? Bạn gái cậu

cũng nổi giận rồi sao sẽ không có vấn đề?” Đôi mắt lão Phương trừng lớn,
rất giống hai cái đèn lồng, “Vấn đề của cô cậu chính là, một người muốn
kết hôn, một người còn không muốn. Tôi nói có đúng không?”

Giang Thủy đã không thể tiếp tục giữ được nụ cười, hơi ngơ ngác

đứng lên, hờ hững nói: “Tôi đi toilet.”

Thanh âm lão Phương nhanh chóng trôi đi bên tai.

Lúc đi đến cửa toilet, Giang Thủy mới hoãn lại bước chân, dựa vào

vách tường, nặng nề thả lỏng.

Thời gian trôi qua vài giây, cổ họng anh cảm thấy ngứa ngáy liền rút

thuốc kẹp sau tai ra. Thuốc này là do một người lạ ngồi cùng bàn mời,
không tiện từ chối nên anh đã nhận.

Anh mới ra viện, Dương Mai không cho phép anh hút thuốc, nhưng

hiện tại chịu không nổi nữa, vô cùng muốn hút một điếu.

Sờ sờ trong túi, rỗng tuếch.

Có thuốc nhưng không có lửa.

Tay kẹp thuốc lơi lỏng, tự nhiên buông xuống bên sườn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.