CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 539

Bên cạnh sô pha là một rương bia, mới vừa lấy ra hai chai, còn lại

mười chai.

“Một hơi làm xong, tôi sẽ chạy một vòng với cậu.”

Giang Thủy cúi đầu nhìn một cái: “Anh có thể chạy thắng tôi, tôi sẽ

uống một hơi cả rương này.”

Hít hà một hơi.

Không chỉ có Trần Nhất Trầm, những người bên cạnh cũng đều sợ đến

ngây người.

Người này từ đâu chui ra? Dám lớn lối như vậy!

“Tới hay không?” Giang Thủy từ trên cao nhìn xuống.

Trần Nhất Trầm nghĩ, đêm nay không thể không giết người này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.