CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 6

nào. Nhưng Lý Diễm biết, Dương Mai có chút khẩn trương.

Bởi vì tay trái cô đang nắm chặt dây an toàn đến nhăn nhúm.

Dương Mai khẩn trương sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là thông

qua phương thức khác thể hiện ra. Tựa như có những người thời điểm khẩn
trương sẽ không tự giác mà đổ mồ hôi lạnh còn Dương Mai là không tự
giác mà nắm chặt đồ vật, mặc kệ là cái gì, chỉ cần ở trong tay cô đều sẽ bị
siết chặt.

Điểm này rất khó phát hiện, nhưng cũng không khó phát hiện. Người

thân quen với cô đều biết.

Lý Diễm không muốn Dương Mai đi học lái xe còn mang cảm xúc

khẩn trương, liền trấn an cô nói: “Kỳ thật lái xe rất đơn giản, còn không
phải là hai cái không nhấn ga thì phanh lại sao? Cậu không cần sợ.”

Dương Mai nhấp miệng, nói: “Ngồi vào vị trí của cậu tớ sẽ khẩn

trương.”

“Tớ bảo đảm, sẽ không khẩn trương.”

Dương Mai nghĩ nghĩ lại tưởng tượng, nói: “Tớ say xe.”

“Người lái xe sẽ không say xe.”

“Vì sao?”

“Bởi vì khẩn trương đó.”

Dương Mai tấm tắc hai tiếng: “Cậu xem cậu nói chuyện tự mâu thuẫn

kìa.”

Lý Diễm bị nghẹn một chút, mặt ửng hồng, xua xua tay từ bỏ: “Bỏ đi,

bỏ đi, không thể nói chuyện với cậu mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.