CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 642

Một người khác không hiểu ra sao, hút một ngụm thiếu chút nữa sặc,

cau mày nói: “Cái gì cơ?”

“Thì người kia á.”

“Ai cơ?”

Cô ta nhìn một vòng xung quanh rồi che tay bên miệng, thanh âm ép

tới rất thấp: “Sếp của cô ấy.”

Đột ngột hiểu ra: “À — Lý Diễm à.”

“Suỵt! Nhỏ giọng chút!”

“À à.” Cô ta cũng đi theo nhìn nhìn xung quanh, phát hiện không có

gương mặt quen thuộc nào, như là an ủi chính mình nói, “Không có việc gì,
không có việc gì.” Một lát sau, cô ấy hỏi: “Cô nói cô ấy tái hôn? Nhanh
như vậy? Nam chính là ai?”

Hừ một tiếng, biểu tình thần bí khó lường: “Cô đoán đi?”

“Ai nha sao tôi đoán được chứ! Cô nói đi!”

Cô ta ăn uống một lát, cảm thấy mỹ mãn mà bật mí: “Chồng trước của

cô ấy.”

“!” Đối phương che miệng trừng mắt, nhưng nội tâm đặc biệt hưng

phấn, so với trúng vé số còn phải kích động vạn phần, “Chồng cô ấy nuôi
tình nhân cô ấy còn quay lại?!”

Cô ta gật gật đầu nói: “Ngu xuẩn.”

“Trời ơi! Tôi mới xuất ngoại bao lâu mà đã có nhiều chuyện bát quái

mới như vậy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.