CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 644

Nhân viên cửa hàng đề cử một cái váy đuôi cá, chỗ eo thu khá nhỏ,

đặc biệt bó sát người, loại váy này có thể phô bày dáng người phụ nữ tốt
nhất.

Dương Mai từ phòng thử đồ ra tới, Lý Diễm thiếu chút nữa kinh ngạc

rớt cằm — cô ấy cho rằng ra tới là mỹ nhân ngư, không nghĩ tới lại là phì
nhân ngư. (phì là béo)

Cô ấy lập tức chạy nhanh tới, bắt lấy cánh tay đầy thịt của Dương Mai

nhìn đủ trên dưới trái phải: “Dương Mai…”

Dương Mai soi gương, không có có biểu cảm gì, quay đầu lại nói với

Lý Diễm: “Tớ vào trong đổi đây.”

Lý Diễm tay mắt lanh lẹ giữ chặt cô, lại lần nữa nhìn kỹ một lần, ánh

mắt cuối cùng dừng ở trên bụng cô, cười nói: “Đã có thể đã nhìn ra, được,
cậu đi vào thay ra trước, tớ đi chọn cho cậu một cái che bụng.”

Một tháng trước bụng của Dương Mai vẫn còn phẳng, cả khối thân thể

cũng không có cảm giác đầy thịt như bây giờ. Vừa rồi, khi hai người gặp
mặt, bởi vì cô mặc áo khoác lông to, Lý Diễm căn bản nhìn không ra bụng
cô đã phồng lên.

Cuối cùng, Lý Diễm chọn mấy cái có thể che bụng, trong đó một cái

vô cùng đẹp, giống như là vì Dương Mai làm ra, thời điểm mặc lên người,
Lý Diễm cực kỳ kinh ngạc: “Quá đẹp! Đừng nói đàn ông, đến tớ là phụ nữ
cũng thấy động tâm vô cùng á!”

Dương Mai soi gương mỉm cười, tuy rằng cái gì cũng chưa nói, nhưng

vẫn khó nén nội tâm vui sướng. Cô đã nhịn không được mà tưởng tượng bộ
dáng Giang Thủy nhìn thấy cô mặc chiếc váy này.

Có lẽ sẽ không nói xinh đẹp gì đó, nhiều lắm chỉ khen một câu “Đẹp”,

nhưng vậy đã là đủ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.