CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 645

Chỉ là nghĩ như thế, cô cũng đã gấp không chờ nổi muốn Giang Thủy

thấy.

“Chọn cái này? Hay là muốn Giang Thủy xem qua lại nói?” Lý Diễm

hỏi.

Dương Mai nói: “Chọn cái này đi.”

Nhân viên cửa hàng mang váy đi đóng gói, Lý Diễm cùng Dương Mai

ngồi bên bàn trà chờ. Trà trong ly giấy đã hết, nhân viên cửa hàng lại rót
một lần nữa, chờ nơi đó chỉ còn lại hai người, Lý Diễm hỏi Dương Mai:
“Chuyện cậu và Giang Thủy, ba mẹ cậu bên kia có thái độ gì?”

Dương Mai nhấp một miệng trà, phun lá trà ra rồi nói: “Miễn cưỡng

đồng ý.”

“Bởi vì cậu mang thai?”

Dương Mai gật gật đầu, cô mới từ quê trở về, ba mẹ biến hóa cô đều

xem ở trong mắt. Mới đầu là phẫn nộ, rồi sau đó là thương tâm, cuối cùng
là không thể làm sao mà thỏa hiệp. Là ba mẹ thương cô yêu cô, dĩ nhiên sẽ
không muốn cô xoá bỏ đứa trẻ. Vậy cũng chỉ còn có thể đồng ý.

Lý Diễm biết hai ông bà, kỳ thật từ trình độ nào đó mà nói, Lý Diễm

đứng ở bên phía hai người. Cô ấy cũng hy vọng Dương Mai có thể tìm một
người đàn ông môn đăng hộ đối, mà không phải là Giang Thủy.

Bởi vậy, thời khắc ấy, Lý Diễm cũng có cùng tâm lý. Cô nghĩ, ba mẹ

Dương Mai nhất định là quá thương tâm, quá khó chịu, cuối cùng mới
không thể không đồng ý.

“Dương Mai, cậu phải đối xử tốt với ba mẹ cậu.” Lý Diễm cơ hồ có

thể tưởng tượng hai ông bà đầu tóc hoa râm, bởi vì vấn đề đại sự cả đời của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.