CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 727

Trái tim cô cứng rắn vô cùng, không vỡ vụn dễ dàng, như vậy là tốt.

Cô nghĩ thế.

Lý Diễm đã biết hết thảy nhưng thật sự không thể lý giải: “Dương

Mai, sao cậu phải khổ vậy chứ? Ba mẹ cậu là người yêu thương cậu nhất
trên đời này, sao cậu có thể tổn thương bọn họ như vậy?”

Dương Mai nói: “Nguyên nhân chính là vì bọn họ là người yêu thương

tớ nhất, tớ mới dám nói như vậy, làm ra chuyện như vậy — bởi vì tớ biết,
bọn họ nói muốn đoạn tuyệt quan hệ với tớ, sẽ không thật sự cùng tớ đoạn
tuyệt quan hệ, mà tớ nếu là cùng Giang Thủy đoạn tuyệt quan hệ, đó chính
là thật sự đoạn tuyệt quan hệ. Lý Diễm, như vậy tớ sẽ khóc đến chết.”

Lý Diễm nhìn Dương Mai, trong khoảng thời gian ngắn cũng không

biết nên nói cái gì, chỉ còn lại một tiếng thở dài bất đắc dĩ lại thương tiếc.

Dương Mai nâng môi lên nói: “Cậu cũng đừng quan tâm đến chuyện

này, mỗi nhà đều có một quyển kinh khó niệm (ý nói mỗi nhà đều có một
vấn đề riêng), mỗi người đều phải trải qua cực khổ. Có phải tớ tự mình
chuốc lấy cực khổ hay không, tớ không biết, nhưng cậu không cần lo lắng
cho tớ, cậu hay sống cuộc sống của mình cho tốt.”

Lý Diễm cứng họng.

Đúng vậy, chuyện của chính mình cô ấy con lo liệu không xong, làm

sao cô ấy vẫn còn có thể lo lắng chuyện của Dương Mai? Tôn Uy căn bản
không hề lãng tử hồi đầu, hắn lại chứng nào tật nấy. Kỳ thật trong lòng Lý
Diễm biết rõ ràng, đàn ông giống như Tôn Uy, khẳng định không có tâm
giữ vợ, chắc chắn sẽ nuôi nhân tình ở bên ngoài.

Cô ấy có thể làm thế nào? Cô ấy không hề có biện pháp nào.

Cô ấy đã ly hôn một lần, biết hậu quả bi thảm cỡ nào. Phụ nữ không

thể so với đàn ông, lần kết hôn thứ hai vẫn có thể tìm được người tốt. Lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.