CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 726

“Tôi không đổi ý!” Mẹ Dương trợn tròn mắt, ánh mắt vẫn luôn ở trên

người Dương Mai, “Dương Mai, mẹ nói cho con, mẹ không đổi ý. Mẹ nói
được làm được, con có bản lĩnh cứ thử xem!”

Ánh mắt lại đều dừng ở trên người Dương Mai.

Khởi điểm cô còn đối diện với bọn họ, đến cuối cùng, đầu đã sắp chôn

đến ngực. Hồi lâu, cô không nói một lời. Lỗ tai nghe thấy chính là tiếng thở
dài của ba Dương cùng tiếng thở dốc của mẹ Dương, cô biết chính mình
quá không hiểu chuyện, hoàn toàn làm tổn thương cha mẹ.

Sau một lúc lâu, cô chậm rãi nâng đầu lên, tầm mắt nhìn bọn họ vừa

bình tĩnh vừa yên lặng: “Thực xin lỗi ba mẹ, là con quá bất hiếu, làm hai
người khổ sở như vậy. Nhưng mà —”

Nhưng mà — cô vẫn như cũ không muốn vặn vẹo trái tim chính mình.

Cô không muốn đón ý nói hùa thế giới này, không muốn tuần hoàn theo
quy tắc của nó, không muốn giống đại bộ phận các cô gái, cùng một người
đàn ông môn đăng hộ đối xem mắt, tìm một người đàn ông có điều kiện
xứng đôi nhất kết hôn, cả đời cùng người đàn ông “thích hợp nhất” này
sinh hoạt.

Cô phải gả cho người đàn ông mình yêu, vô luận là thuận cảnh hay là

nghịch cảnh, giàu có hay là bần cùng, khỏe mạnh hay là bệnh tật, vui sướng
hay là ưu sầu, cô đều sẽ không hề giữ lại mà đi theo anh, yêu quý anh, đối
với anh trung thành, cho đến một khắc không còn yêu nhau nữa.

Anh là một gốc cây cô độc, vậy cô phải làm một đóa hoa chiếu sáng

lên anh.

Tiếng la khóc và tiếng cửa quăng ngã đêm đó, giống như một cái chùy

sắt hung hăng đập vào lòng Dương Mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.