CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 785

Cô trầm mặc một chút, bỗng nhiên cảm thấy khổ sở: “Anh so với

trước kia càng vui sướng hơn, em ngăn không được anh.” Bây giờ cũng
không có lợi thế bắt anh từ bỏ, để anh lưu lại.

Anh là người rất có chủ ý, sau khi đã ra quyết định, người khác khó có

thể lay chuyển được anh.

Sau một lúc lâu, cô vươn tay: “Trả em di động.”

“Để ở chỗ anh, trở về trả lại em.” Đỡ phải cọng dây thần kinh nào của

cô lại đáp sai rồi, di động anh leng ka leng keng kêu không ngừng.

Dương Mai còn muốn cãi cọ một chút, Giang Thủy vội vàng nói:

“Đừng mải chơi di động, em nhìn phong cảnh bên cạnh được không?”

“Chỗ này nào có phong cảnh.”

“Nhìn kia!”

Giang Thủy chỉ về phía chân trời ở một đầu khác của quảng trường.

Trong nháy mắt, pháo hoa tứ tán, như trăm hoa nở rộ giữa bầu trời đêm
nặng nề. Giây lát lướt qua, rồi lại giống như hoa nở không tàn, một đóa rồi
lại một đóa, không biết khi nào mới kết thúc.

“Đã đốt pháo hoa, cũng sắp ăn tết rồi.” Cô quay đầu lại nhìn anh,

“Anh ở lại ăn tết đi.”

Trên thực tế, Giang Thủy không ở được mấy ngày đã phải trở về Bắc

Kinh. Anh vẫn có nhu cầu cấp bách cần tiền, cho nên Lý Vân thúc giục
anh, anh sẽ không thể không quay về.

Tóc đỏ sớm đã thay anh tìm được chỗ ở mới, hộ gia đình ở trước đó là

một đôi vợ chồng son đến Bắc Kinh làm ăn, quá mấy ngày muốn kết hôn,
tính toán ở nhà mới. Gian “Nhà cũ” này tuy rằng hơi nhỏ, nhưng thắng ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.