CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 113

mềm như xa-tanh của em, thầm thì hỏi: “Diệp Tử ơi, anh muốn hỏi em một
việc, nhưng nếu đây là việc bịa đặt, em đừng tức giận.”

“Nói đi!” Diệp Tử hơi ngẩng mặt lên nhìn tôi, dáng vẻ chờ đợi.

“Cái này…cái ấy…cái đó ấy…”

“Cái gì là cái gì? Không có chuyện gì chứ? Làm sao? Nói đi…bảo sao
không nói…” Diệp Tử cù cù nách tôi, tôi vừa tránh vừa cố tóm lấy bàn tay
xinh của em.

“Thôi thôi thôi anh nói anh nói….Anh muốn hỏi em, rốt cuộc em và Tiểu
Ngọc có…Bọn em đã từng…thử như thế…cái ấy…có không?”

“Cứ ấp a ấp úng, Tiểu Ngọc nói gì với anh rồi?”

“Đâu có nói gì đâu, có lẽ cô ta nhỡ miệng…Dù thế nào thì chắc là cô ta có
ý nói quan hệ của hai người không bình thường lắm, nhưng anh không
tin…Anh muốn nghe chính em nói.”

“Ôi không…à ừ, hóa ra anh nói tới việc đó…Càng hay, nó đã nói thì anh cứ
tin nó một lần đi.”

“Là thật hả em?”

“Đúng đấy, em không phủ nhận…”

***

Đến Đá quý trần gian chưa được bao lâu, Diệp Tử và Tiểu Ngọc trở thành
những người bạn tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.