CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 16

Cô ta cũng chẳng vì bản thân giữ lấy chút lộc!

“Thiếu bao nhiêu?” Tôi lạnh nhạt hỏi.

“Ừm…Anh cứ đưa 4 nghìn

{Như thế tức là đưa khoảng 10 triệu VNĐ}

được rồi.”

Thế nghĩa là cô ta giảm giá cho tôi 20%?

Nhục nhằn thật, tiền trong ví thì có cho cô ta (câu sau chưa dịch ra)…

“Anh không mang theo từng đấy tiền, hai ngày nữa bàn lại”

Cô ta nhíu mày cười: “Tùy anh thôi, thế không tiễn nhé, làm ơn ra về đóng
cửa”

Đêm đó, tôi nằm trên giường, trong mũi vẫn vương phất hương thơm của
cô ta, những đầu ngón tay còn nguyên cảm giác rờ lên làn da cô, tôi đã bao
lần bảo mình đừng nghĩ đến cô ta nữa, thậm chí thóa mạ cô trong suy nghĩ,
nhưng rồi tôi vẫn không thể cấm đoán nổi nỗi nhớ nhung.

Tôi bị tống vào một nhà ngục.

Cái ngục này được xây bởi nỗi nhớ.

Và chìa khóa, nằm trong tay EM.
***
Chương 4

Tỉnh ra khỏi bóng đêm u ám, tôi nhớ lại gương mặt quyến rũ của em vừa
hiện ra trong giấc mơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.