CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 160

lại tôi.

“Thấy rồi…Biết hắn là ai không? Chính hắn giúp bảo lãnh cho em ra tù
đấy! Nếu không làm sao hắn biết được tên thật của em? Giận dữ? Rồi
người ta tìm lý do nào đấy tống em vào tù lần nữa? Giận dữ? Người muốn
giận dữ trước nhất là anh đây này!”

Diệp Tử trừng trừng nhìn tôi, bất chợt cười phá lên, “Hô hô, Lý Hải Đào, ở
bên em những việc như thế này chỉ mới bắt đầu! Chịu không nổi phải
không? Có đứa chưa từng đánh đĩ đấy, đi đi, đi tìm đi!” Dứt lời cô giằng
lấy túi xách, một đi không trở lại.

Trong cơn thịnh nộ mà, than ôi, dáng đi vẫn đong đưa uyển chuyển…

Những người ngồi bàn bên vô cùng kinh ngạc chăm chú nhìn tôi, chắc tại
cái từ “đánh đĩ” kích thích thần kinh họ.

Tôi không đuổi theo, tôi đã quen với cô nàng này, cũng nên để cô ta tự
kiểm điểm mình. Vả lại tôi cũng không cầm theo khóa nhà, mà cũng chẳng
đến nỗi phải vất vưởng ngoài đường.

Thế là tôi ngồi chén sạch nồi canh thịt bò.

Vợ mình mình phải thương, trước khi rời quán tôi không quên yêu cầu
đóng hộp đĩa thức ăn dở của Diệp Tử, không hiểu cô nổi giận phừng phừng
thế có còn ăn được không.

Về đến nhà phát hiện ra Diệp Tử đi vắng, cũng không biết lang thang tận
đâu rồi, đến 35 cũng không thấy đâu

Chẳng nhẽ mới thế mà đã bỏ đi? Một việc nhỏ như thế cũng bỏ đi, có nên
lấy kiểu con dâu thế này không tôi vẫn thật sự cần phải cân nhắc lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.