CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 167

“Ghét lắm, chụt! Nhận được chưa?”
“Nhận rồi!”…
Trong đêm tôi lại mơ thấy Tiêu Lâm, cô mỉm cười đứng trước mặt tôi,
ngắm tôi với ngàn vạn cảm xúc, rồi từ từ cởi từng lớp quần áo ra, cuối cùng
không còn một mảnh trên người, ngực cô săm hình một bông hoa lan.
Tôi làm tình với Tiêu Lâm, tấm lưng đầm đìa mồ hôi.
Sáng ra vừa dậy tôi vội vàng đi thay quần, vì, chỗ nào cũng dính nhớp đến
khó chịu, thấy trong lòng tội lỗi vô hạn, như thể đã thật sự làm điều ấy, mặc
dù tôi chưa hề động đến Tiêu Lâm dù chỉ một cái nắm tay! Mộng tinh
không phạm pháp đâu nhỉ?
Nhớ lại Diệp Tử, trước kia em làm…
Vừa nghĩ tới tôi vả ngay một cái vào má mình, tôi đã từng chấp thuận sẽ
không bao giờ nhắc lại quá khứ của em, tại sao giờ đây tôi lại vô liêm sỉ
kiếm lý do này để bao biện? Tôi khinh chính mình!
Ngày hôm sau, tôi hăng hái đi khảo sát thị trường, tôi không còn muốn đối
diện với hai má lúm đồng tiền duyên dáng kia nữa. Đựng trong ấy là rượu
và rõ ràng trong rượu có độc!
Ban đầu tôi định bày ảnh của Diệp Tử lên bàn làm việc, nhưng đổi ý ngay,
nhỡ ra có ai đó từng qua Đá quý trần gian và biết Diệp Tử, thì có phải tôi
cung cấp đề tài bàn tán cho mấy cô em hóng hớt cùng phòng đưa chuyện
lúc trà dư tửu hậu?
Muốn đặt thì đặt ảnh Trương Mạn Ngọc, có khi an toàn hơn!
Bốn ngày sau Diệp Tử trở về.
Trước đó em không hề báo cho tôi, vừa mở cửa vào đã thấy em lao ra đón,
cả người nhún một cái nhảy phóc lên người tôi, đôi chân dài mịn cặp vào
hai bên sườn tôi.
”CHỒNG ơi!” Em gọi lớn, đi một chuyến xong hay thật, trở về đã biết
dùng từ nào, phải hiểu đây là lần đầu tiên em sử dụng đại từ này với tôi!
Diệp Tử ha ha cười sung sướng, đu tay lên cổ tôi, hôn chùn chụt lên mặt
tôi.
”VỢ à!” Tôi xúc động đáp lời
Lại là một bàn đầy thức ăn ngon, lại nhìn thấy chai rượu vang chỉ có 4 độ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.