CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 256

“Có chuyện gì thế Tề Ngọc Quỳnh?” Tôi lạnh lùng hỏi.
“Ô, gọi điện thoại hỏi thăm không được à? Em xin, lần sau đừng gọi em là
Tề Ngọc Quỳnh nữa, bây giờ tên em là An Ngọc, OK? Thế nào, dạo này
khỏe không?”
Lại còn OK, con bé này coi mình là ai, mới ba ngày đã gọi điện tán tỉnh.
“Xin lỗi, bây giờ tôi bận, nếu không có gì quan trọng, sau này đừng gọi cho
tôi nữa.”
“Thế nhé,” xem chừng bên kia Tiểu Ngọc đang cười mũi, “Em chỉ muốn
báo với anh, ban nãy thấy vợ anh đấy, đi cùng một lão già uống cafe, trông
thân mật lắm, không phải bố anh chứ?”
“Cô nói gì?”
“Em nói gì mà anh không biết sao? Trời ơi, thật lòng em đang vui sướng,
không kìm được phải báo với anh một tiếng, chả phải các người chuyên rêu
rao chuyện tình yêu của mình thế này thế kia ư? Ồ la, hóa ra cũng chỉ là cái
thứ…”
“Vớ vẩn! Tôi với Diệp Tử là tôi với Diệp Tử, liên quan gì đến cô? Cô đã
quên cái bộ dạng nhếch nhác đi bán đĩa lậu của mình rồi à? Không nhờ
Diệp Tử thì bây giờ cô có phim để đóng không? Không có Diệp Tử cô có là
An Ngọc không? Có cơ hội đổi tên không? Mà cô còn nói xấu sau lưng?”

“Thì sao? Em thích thế, anh có gan thì đừng đến xem pha này, Diệp Tử và
lão khợm kia đang ngồi ở quán cà phê trong khách sạn xx, chúng đang ở
đây, lát đi đâu nữa thì không biết rồi, ha ha…Cảnh phim hay thế này mà để
lỡ thật uổng!” Tiểu Ngọc phá lên cười và ngắt máy.
Cứ cho Tiểu Ngọc cố ý chia rẽ tôi và Diệp Tử, nhưng không có gió làm sao
có sóng dậy, tôi bừng tỉnh nhận ra đây chính là cơ hội để làm rõ sự việc.
Tôi lao xe đến nơi Tiểu Ngọc cung cấp địa chỉ.
Trên đường đi tôi tự trấn an mình: Nhất định không được quá xúc động,
không được quá xúc động, Tiểu Ngọc là con yêu nữ, lời cô ta có đáng tin
không? Phải để sự thật nói lên sự thật.
***
Chương 63

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.