CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 257


Tôi bước vào đại sảnh, quán cà phê nằm sâu bên trong, tôi đi vào, sợ nhỡ
Diệp Tử trông thấy thì tôi không biết phải giải thích ra sao. Hay là nói: Tôi
đến bắt kẻ thông dâm
?
Bước vào quán cà phê rộng rãi, tôi nhận ra Diệp Tử ngồi ở góc xa, đối diện
với cô ta quả nhiên là lão Hà, chúng nó cười cười nói nói, còn tôi đang
nghiến răng nghiến lợi.
Giữa quán cà phê có một chiếc cột lớn màu vàng, tôi chọn vị trí chiếc sa-
lông ở đại sảnh, kiếm một tờ báo che mặt.
May mà Diệp Tử ngồi quay lưng lại, nếu không với con mắt tinh anh kia,
thể nào cô cũng phát hiện ra tôi.
Ôi, bỗng nhiên tôi biến mình thành tên trộm.
Bọn họ vẫn say sưa trò trò chuyện chuyện, Diệp Tử hớn hở cười, tim tôi
chập chờn đau nhói.
Một lát sau tay Hà gọi thanh toán, nói nhỏ gì đó với Diệp Tử, Diệp Tử gật
đầu, hai người đứng dậy rời khỏi quán, đi về phía thang máy.
Lão Hà vô ý sượt tay qua chiếc eo thon của Diệp Tử, nhìn thấy từ xa tôi chỉ
muốn mua một con dao thái thịt chặt đứt tay hắn.
Đợi họ bước vào thang máy, tôi rón rén bám theo, con số trên thang máy
không ngừng dịch chuyển, cuối cùng dừng lại ở tầng 22.
“22,22,22” Tôi vừa lẩm nhẩm vừa bước vào thang máy.
Lòng tôi run rật, đầu lấp loáng hình ảnh Diệp Tử và tay Hà quấn rịt, tôi
nghiến tay thành nắm đấm.
Đến tầng 22, tôi nghĩ tất cả đã kết thúc, bắt quả tang vụ thông dâm này
không hề dễ, cả tầng toàn phòng thượng hạng, nhưng có đến 30 phòng, nếu
đi từng phòng mà gõ cửa, sợ rằng Diệp Tử chưa thấy đâu tôi đã bị bảo vệ
tóm.
Làm sao đây? Tôi tần ngần bên thang máy nhìn theo những dãy cửa.
Có rồi! Gọi điện cho Diệp Tử, cố nghe xem tiếng chuông phát ra từ phòng
nào! Thông minh thật!
Tôi gọi ngay cho Diệp Tử, nghĩ bụng chỉ cần cô ta nhấc máy là tôi sẽ dập,
tôi giả vờ thong dong đi qua từng phòng, hai tai căng đến sắp đứt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.