CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 74

tránh cho cô ấy kiệt sức.”

Tiểu Ngọc tiếp tục quấy cháo.

Tôi lặng lẽ nhìn gương mặt xanh rớt của Diệp Tử, thật không nỡ lay em
dậy.

Tôi để Diệp Tử dựa vào lòng mình, em hé mắt nhìn lại tôi, khẽ nhếch môi
cười.

Nước mắt tôi chỉ trực trào ra.

Diệp Tử cố nhấc tay lên, vuốt nhẹ vào má tôi, “thôi nào…” em nựng khẽ.

Diệp Tử dùng ống mút uống hết chỗ nước đường.

Tiểu Ngọc nói vọng vào: “Lý Hải Đào, em về đây, mệt quá rồi, 2 ngày trời
không hề chợp mắt. Anh trông nồi cháo, cẩn thận đừng để quá lửa, lát cháo
được anh bón chút cho Diệp Tử. Hôm nay anh ở lại đây đi, em cứ để di
động, nhỡ có chuyện gì gọi ngay cho em. Mà anh yên tâm, chắc không còn
chuyện gì nữa đâu, Diệp Tử chỉ cần nghỉ là sẽ khỏe lại thôi.”

“Tiểu Ngọc, cảm ơn cô”

“Không có gì! Em đánh một giấc rồi sẽ quay lại….Đàn ông à, vấp tí việc là
cuống hết lên, chẳng bằng được em. Anh đừng lo lắng quá, không sao đâu.
Lúc nào đói anh cứ chạy xuống dưới lầu mua đồ ăn, lúc nào buồn ngủ thì
ngủ. Diệp Tử vừa uống một đống nước đường thế có khi lát nữa sẽ muốn đi
tiểu…Chậc…Tạm thế đã, chắc chẳng sao nữa rồi…Chỉ phiền anh! Công ty
có…?”

“Việc đó cô khỏi lo”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.