CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 125

Mã Văn Tài nhìn nàng chăm chú, nghe nàng nói: “Diệp cô nương

không sao rồi, ta đã giúp nàng xử lý vết thương, cũng hạ sốt rồi, các huynh
trước tiên có thể đi thăm nàng một chút, nhớ là động tác phải nhẹ nhàng,
còn có. . . . . .” Không đợi nàng nói xong, Mã Văn Tài đã nhanh chóng chạy
vào y quán.

Vương Lan vẻ mặt kinh ngạc, Mã Thống nói xin lỗi với nàng, giọng

nói khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày: “Vương cô nương, công tử nhà ta
chỉ là quá lo lắng thôi, xin thứ lỗi!” Vương Lan nhớ tới Mã Văn Tài một
thân chật vật, sắc mặt tiều tụy, cũng lắc đầu, tỏ vẻ mình không ngại.

Mã Thống xoay người, trở về chuẩn bị đồ, từ tối hôm qua công tử nhà

hắn cũng chưa ăn gì, còn có y phục cũng cần phải đổi.

Trên giường bệnh, Diệp Quân Lan nằm đó, Trụy nhi ở bên cạnh.

Mã Văn Tài nhẹ nhàng đi tới, khoát khoát tay, ý bảo Trụy nhi đừng

nói, mình thì cầm ghế, đặt ở bên giường, chầm chậm ngồi xuống, không có
bất kỳ động tác nào, chỉ lẳng lặng tham lam nhìn Diệp Quân Lan, thiếu
chút nữa hắn đã cho rằng sẽ không còn được nhìn thấy nàng.

Y phục trên người Diệp Quân Lan đã đổi lại, vết thương trên người

cũng xử lý thỏa đáng, trên mặt hơi trầy da, không nghiêm trọng lắm,
nghiêm trọng nhất chính là xương sườn có chỗ bị gãy, cũng may không
thương tổn đến phổi, chân trái hơi gãy xương, nhưng cũng còn may, theo
Vương Lan nói, Diệp Quân Lan vận khí không tệ. Hơn nữa tố chất thân thể
nàng quả thật không tồi, thương thế như vậy chỉ cần dưỡng tốt, khỏi rồi sẽ
không để lại di chứng gì.

Mã Văn Tài cứ nhìn nàng nằm như vậy, mặc dù sắc mặt còn hơi tái

nhợt, nhưng khí sắc đã tốt hơn nhiều, thần kinh căng thẳng thoáng cái
buông lỏng, nhất thời toàn thân mệt mỏi rã rời, vô lực. Hắn không khỏi tự
giễu, xem ra hắn nên trở về nghỉ ngơi một chút, sau đó thử nghĩ xem nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.