CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 151

“Được rồi, sau này cứ sắc theo phương thuốc này, mỗi ngày hai lần,

mười ngày sau đổi sang phương thuốc này, mỗi ngày một lần, chỉ được
uống trong năm ngày.” Diệp Quân Lan điểm huyệt ngủ của Chúc Anh Đài,
bắt mạch cho nàng, thế mà đúng như nàng chẩn đoán. Tiếp đến gọi Trụy
Nhi lấy kim châm cứu ra, châm cứu cho Chúc Anh đài, rồi kê đơn thuốc
giao cho Vương Lan, tiếp theo lại phân phó: “Vương Lan cô nương, cô ở
đây, một canh giờ sau giúp nàng ấy rút châm cứu ra, sau đó đưa cho Trụy
Nhi là được, đã làm phiền cô rồi. Trụy Nhi, em ở lại trước đi.” Nói xong,
định rời đi.

“Diệp cô nương, sắc mặt cô không tốt lắm, không sao chứ?” Vương

Lan cầm đơn thưốc, còn chưa kịp cảm thán Diệp Quân Lan dùng thuốc cao
minh, đã thấy sắc mặt trắng bệch của nàng, trán như đổ mồ hôi lạnh, trong
lòng lo lắng.

Diệp Quân Lan vô lực lắc đầu, xua tay ý bảo nàng không cần lo, sau

đó lập tức đi ra khỏi y quán, bước đi có chút lảo đảo.

Vương Lan lo lắng nhìn nàng rời đi, lại nhìn đơn thuốc trong tay một

lát, sau đó tự mình đi bốc thuốc.

Diệp Quân Lan kéo lê thân thể mệt mỏi, vội vã đi về phía phòng mình,

không ngờ đụng phải Mã Văn Tài đang chạy tới, lảo đảo một cái, nàng
không thể trụ nổi nữa, cảm giác mình rơi vào vòng ôm quen thuốc, sau đó
an tâm nhắm nghiền hai mắt lại. Tu Nhân, hết thảy giao lại cho huynh đó.

Mã Văn Tài ôm Diệp Quân Lan đã hôn mê, sau đó vội vàng bế nàng

về phòng, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, còn mình ngồi ở một bên. Nhìn
khuôn mặt tái nhợt của nàng, môi không có huyết sắc, mắt nhắm chặt, tràn
đầy đau lòng và tự trách, Lan Nhi, cuối cùng vẫn do ta không bảo vệ muội
chu đáo, thật xin lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.