CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 158

Anh Đài thì nghiêng đầu không nhìn nàng. Hoàng Lương Ngọc cúi thấp
đầu.

Mã Văn Tài lướt qua Hoàng Lương Ngọc, vẻ khinh thường trong mắt

càng nồng đậm, nhưng ý cười trên mặt ôn nhu lạ thường, sau đó Mã Văn
Tài chậm rãi mở miệng: “Như vậy kính xin Ngọc cô nương tự trọng! Nếu
không ta không dám đảm bảo ngươi có thể lập tức bước vào cửa chính của
Mã phủ đâu!” Giọng điệu càng nói càng lạnh băng, thân thể Hoàng Lương
Ngọc rét run, thầm nghẹn ngào nức nở, nhưng một tiếng cũng không dám
nói.

Mã Văn Tài nhìn thấy, lúc này trong ánh mắt Chúc Anh Tề nhìn về

phía Hoàng Lương Ngọc từ từ lóe lên vẻ thất vọng, sau đó dần dần hóa
thành tuyệt vọng, liền biết mình đã đạt được mục đích, sau này chỉ do bản
thân Chúc Anh Tề thôi.

Một khi tình yêu sâu nặng hóa thành tuyệt vọng, như vậy phần tình

yêu này sẽ từ từ biến chất, rồi dần dần phai nhạt.

Mã Văn Tài vỗ tay, một nhóm người từ ngoài cửa đi vào, hắn chỉ vào

Hoàng Lương Ngọc trên mặt đất, phân phó: “ Đưa ngọc cô nương trở về an
toàn, đừng để va chạm sứt mẻ gì, cũng không được để nàng ta ra ngoài nữa,
dù sao Ngọc cô nương cũng sắp thành hôn rồi!”

“Vâng, thiếu gia!” Những người đó không nói hai lời mang Hoàng

Lương Ngọc đi, Chúc Anh Tề cũng không ngăn cản, Chúc Anh Đài đang
định mở miệng nói gì đó, thì bị Chúc Anh Tề ngăn lại.

Mã Văn Tài xem động tác của hai huynh muội bọn họ, không để ý tới

Chúc Anh Đài, chỉ nhìn Chúc Anh Tề nói cáo từ, rồi xoay người rời đi.

Sau lưng truyền đến giọng nói mệt mỏi của Chúc Anh Tề: “Cảm ơn

Quân Lan đã giúp đỡ ta, còn có hôm nay cũng cảm ơn huynh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.