CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 20

biết nên phản ứng sao cho phải. Cho dù qua nhiều năm như vậy, tâm trí hắn
được tôi luyện vững vàng như sắt. Nhưng khi nàng ở ngay trước mắt, trong
lòng lại khó mà bình tĩnh ngay được.

Thiếu niên tên Mã Thống thấy công tử nhà mình dù không đổi sắc mặt

nhưng tay cầm quân cờ lại cứng ngắc giữa không trung. Đành đi ra khoang
thuyền đáp: “Công tử nhà ta cũng đi học tại thư viện Ni Sơn, tương lai sẽ
cùng trường rồi, mời Diệp công tử lên thuyền.”

Diệp Quân Lan thấy thiếu niên kia ra khỏi thuyền lạnh nhạt trả lời, lại

thấy hắn ăn mặc cũng đủ quý phái, nghĩ đến mình bây giờ không có tiền,
cùng lắm thì vò mẻ lại sứt, nên liền nói tạ ơn rồi kéo Trụy Nhi, cầm hành lý
bước lên thuyền.

Vào trong, thấy khoang thuyền bố trí tao nhã, đồ đạc đầy đủ, xem ra

chủ nhân thuyền này đúng là người biết hưởng thụ.

Đang nghĩ thì thiếu niên kia dẫn nàng vào một nhã gian, vừa vào liền

thấy một nam tử ngồi ngay ngắn, trong tay cầm một quân cờ, bàn cờ tinh
xảo, quân cờ màu đen trong suốt, ngón tay thon dài trắng nõn, thật tương
xứng với nhau.

Thiếu niên kia chậm rãi bước vào, cung kính đứng sau nam tử, Diệp

Quân Lan liền hiểu nam tử này chính là chủ tử của hắn.

Đang lúc định nói lời cám ơn thì nam tử vốn nhìn chăm chú vào bàn

cờ bỗng nhiên ngẩng đầu, một đôi mắt trong trẻo thâm thúy, quả thật rất
đẹp. Bốn mắt nhìn nhau một hồi, Diệp Quân Lan sửng sốt, đột nhiên trong
đầu nảy ra một ý nghĩ hoang đường, nàng đã từng nhìn thấy đôi mắt này?

Nam tử kia ưu nhã đứng lên, vóc dáng cao gầy, áo bào màu đen, chỉ

cười nhẹ một tiếng mà khuôn mặt tuấn mỹ lãnh ngạo bỗng trở nên ôn nhu
lạ thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.