CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 216

Mã thái thú giờ phút này bình tĩnh lại, liền an ủi Ngọc Vô Hạ, nhìn Mã

Văn Tài, nhất thời hỏa khí cũng nổi lên: “Văn Tài, nói thế nào Ngọc nhi
cũng là trưởng bối của con, tốt xấu gì cũng phải xưng một tiếng Ngọc di.”

“Ngọc di? Hay một chữ Ngọc di!” Trong giọng nói tràn đầy mỉa mai,

Mã Văn Tài cũng không thèm nhìn tới Ngọc Vô Hạ, loại nữ nhân này,
chẳng qua chỉ là thiếp, một thứ nô tài mà thôi. Mã Văn Tài nhìn về phía Mã
thái thú, thấy Mã thái thú bởi vì Ngọc Vô Hạ mà trừng mắt với mình, trong
lòng không khỏi bi ai, hay cho một chữ cha hiền!

Hồi lâu, cũng không ai nói thêm câu nào, Mã Văn Tài điều chỉnh lại

tâm trạng, chậm rãi mở miệng: “Nếu phụ thân đã thích thư phòng như vậy,
thì ta liền cáo từ trước!”

Không chờ Mã thái thú nói gì, Mã Văn Tài đã bước nhanh ra khỏi cửa

thư phòng, Mã thái thú nhìn bóng lưng con trai kiên quyết rời đi, chán nản
ngồi trên ghế, không nói được lời nào.

Trong mắt Ngọc Vô Hạ hiện lên một tia sáng, giống như nghĩ tới điều

gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.