CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 221

Mã Thái Thú dường như cũng biết mình cự tuyệt quá không lưu tình,

đành bảo Mã Nghĩa lui xuống trước, ngon ngọt dụ dỗ Ngọc Vô Hạ: “Ngọc
nhi, trừ nơi đó ra, nàng tùy tiện chọn một nơi, có được hay không?”

Ngọc Vô Hạ cũng hiểu tiến lùi, trong lòng nghĩ Thính Hương Thủy Tạ

này rất có thể là kiêng kỵ của Mã Thái Thú, bây giờ mình phải dựa vào ông
ta, tất nhiên không thể chọc cho ông ta tức giận, cho nên đành thôi, chọn
Cầm Vận Tiểu Trúc, rồi chuyển đến đó.

Ban đêm, ánh trăng sáng treo trên bầu trời.

“Ông ta nói như vậy?” Mã Văn Tài nhàn hạ ngồi trên ghế, một bàn tay

thon dài đẹp đẽ vỗ về mũi tên màu bạc ở trên bàn, một bàn tay khác nhàn
nhã cầm cây cung vàng, ánh mắt nhìn chăm chú vào cây cung trong tay,
bình tĩnh hỏi.

“Đúng vậy, thiếu gia.” Mã Nghĩa đứng trước bàn, trả lời. Hiển nhiên

tất cả mọi chuyện phát sinh hôm nay đã sớm thông qua miệng Mã Nghĩa
truyền đến tai Mã Văn Tài.

Khóe miệng Mã Văn Tài khẽ cong lên thành một nụ cười giễu cợt, để

cây cung xuống, khoát tay áo, bảo Mã Nghĩa lui ra.

Mã Nghĩa cúi chào một cái, rồi lui ra ngoài.

Mã Văn Tài lúc này chậm rãi đứng dậy, đôi mắt thâm thúy u tĩnh,

không ai biết bên trong chứa thứ gì. Khóe miệng cười trào phóng dần dần
biến thành đau đớn, mẹ, ông ta còn nhớ rõ mẹ, ông ta thế mà vẫn còn nhớ
đến mẹ, như vậy có phải mẹ sẽ không còn đau lòng nữa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.