CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 243

Từ nay về sau, nàng chính là vợ của hắn. Diệp Quân Lan nhẹ nhàng

cầm tay Mã Văn Tài, quay người lại đứng lên, nhìn Mã Văn Tài mỉm cười:
“Chúng ta đi thôi.” Sau này, Tu Nhân, ta sẽ mãi mãi ở cùng chàng.

Mã Văn Tài cầm tay Diệp Quân Lan, cảm nhận được nhiệt độ trong

tay nàng, cười như tắm gió xuân, trả lời: “Được.”

Hai người cùng nhau đi ra khỏi Thính Hương Thủy Tạ, bên ngoài ánh

mặt trời đã lên chính giữa.

Đại sảnh, Mã Thái Thú ngồi ở giữa phòng khách, im lặng uống trà,

giống như uống thế nào cũng không cạn. Ngọc Vô Hạ ngồi ở ghế phía
dưới, sắc mặt khó coi, cũng không nói một lời. Mã Nghĩa cung kính đứng ở
một bên, thỉnh thoảng lại quét qua Ngọc Vô Hạ, ánh mắt xem thường.

Cảnh tượng mà Diệp Quân Lan và Mã Văn Tài đi tới nhìn thấy đúng

là tình cảnh này, trong lòng hai người biết rõ chuyện gì xảy ra, liếc nhau
một cái, im lặng đi vào.

Diệp Quân Lan quỳ gối trước mặt Mã Thái Thú, Mã Văn Tài vụng

trộm liếc mắt sai sử Mã Nghĩa, Mã Nghĩa hiểu ý, đem trà đã chuẩn bị xong
bưng ra, không nhiều không ít chỉ một chén, hiển nhiên Mã Nghĩa không
tính đến Ngọc Vô Hạ.

Diệp Quân Lan cầm lấy chén trà nhỏ, cung kính mời Mã Thái Thú:

“Quân Lan mời phụ thân dùng trà.” Trong lòng có chút bất an.

Mã Thái Thú bỏ trà trên tay xuống, nhìn Diệp Quân Lan quỳ trên mặt

đất, tuy nói trong lòng vẫn có chút bất mãn với việc con dâu tới muộn,
nhưng tất cả cũng không phải do lỗi của con dâu nhà mình, tám phần là bởi
vì nhi tử, nên ông vẫn nhận trà, giọng nói bình tĩnh kêu: “Mã Nghĩa.”

“Dạ, lão gia.” Mã Nghĩa lấy ra bao tiền lì xì mà sáng sớm lão gia nhà

mình đã chuẩn bị, đưa cho ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.