CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 324

“Tỷ tỷ. . . . . . Tại sao. . . . . .” Khanh Nhan không hiểu nhìn cô gái

trước mắt, giờ phút này nàng lẳng lặng đứng yên ở đó, ánh mắt xa xăm,
trống rỗng, tịch mịch, còn có cô độc. . . . . .

“Ta không phải tỷ tỷ của cô, ta cũng không nhận ra cô. Ta ngay cả

mình là ai cũng không nhớ rõ.” Cô gái bình thản nói, không có chút cảm
xúc nào, khóe miệng nở nụ cười tự giễu, nàng lắc đầu, nói, “Cô đi đi.”

……

“Thiếu gia. . . . . .” Mã Thống gõ cửa, trong lòng tràn đầy lo lắng.

Trong nhà, im ắng, không có ai đáp lại, một mảnh tĩnh mịch. Mã Thống
đẩy cửa ra, bước nhanh đi vào, sau đó sửng sốt.

Mã Văn Tài nửa ngồi bên cạnh giường, trong ngực chính là Diệp

Quân Lan ngủ say từ ngày đó vẫn chưa tỉnh, hắn ôm nàng thật chặt, trong
mắt tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch.

“Lan nhi, nàng thích nhất là hoa đào phía sau núi, đợi đến đầu xuân ta

dẫn nàng đi xem có được không?”

“Lan nhi, Thiên Nhiên Cư gần đây có điểm tâm mới rồi, nàng không

phải thích bánh ngọt nhất sao, ăn rất ngon, rất mềm, lại mang chút mùi
thơm ngát nữa. . . .”

. . . . . . . . . . . .

Mã Thống quay đầu đi chỗ khác, trong mắt cảm xúc phức tạp, hắn

xoay người rời đi, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, một trận gió thổi qua,
bông tuyết rơi lên vai hắn. Mã Thống ngạc nhiên ngẩng đầu, ngoài trời
tuyết rơi tới tấp. Tuyết rơi rồi sao? Hắn ngu ngơ đứng đó, trong lòng tràn
đầy chua xót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.