CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 333

Chỉ còn lại một mình Trụy Nhi nằm trên tuyết, máu tươi nhiễm đỏ cả

vùng đất màu trắng, giống như nở ra một đóa hoa hồng diễm lệ.

“Thiếu gia, có mùi máu tươi!” Mã Thống hiếm khi nhíu nhíu mày,

chẳng lẽ. . . . . .

Một thân ảnh thoảng qua, Mã Văn Tài đã không thấy bóng dáng. Mã

Thống vội vàng đuổi theo thiếu gia nhà mình.

Trên nền tuyết trắng, một đóa hoa hồng bằng máu cực kỳ diễm lệ, có

một thân ảnh nhỏ nhắn đang ra sức bò về phía trước, lưu lại một vệt máu,
đó chính là Trụy Nhi!

Trụy Nhi loáng thoáng nghe được có người chạy tới, giãy giụa ngẩng

đầu lên, xuyên qua tầm mắt mê mang, rốt cục thấy rõ, người tới là Tu Nhân
thiếu gia.

Mã Văn Tài một tay đỡ nàng, chau mày, thế nhưng vẫn muộn một

bước, đáng chết! Vội vàng giúp nàng cầm máu.

“Thiếu gia. . . . . . Nhanh đi. . . . . . cứu. . . . . . tiểu thư. . . . . .” Trụy

Nhi chợt ho ra một ngụm máu, giãy giụa nói, mặt nàng tái nhợt đến đáng
sợ, một câu nói kia giống như sắp tiêu hao toàn bộ tính mạng của nàng,
“Hướng bắc. . . . . . bọn họ. . . . . .đi về hướng bắc, người kia là sơn tặc, khụ
khụ khụ. . . . . .” Nói xong, hai mắt nhắm nghiền, đã hôn mê.

Hướng bắc, sơn tặc? Khâu Nhẫn! Mã Văn Tài cả kinh, trong mắt hiện

lên ánh sáng hung ác, đem Trụy Nhi giao cho Mã Thống đang chạy tới: “Đi
thư viện Ni Sơn, giao nàng cho Bạch Hằng. Sau đó đi đại doanh Mã gia,
dẫn người tới phía bắc đỉnh núi hội hợp với ta!” Nói xong, một tiếng huýt
sao vang lên, một con ngựa đen phi tới, Mã Văn Tài phi thân lên ngựa,
phóng về phía bắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.