CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 162

“Mọi người chờ tin tốt lành của con. Mấy hôm nữa bố con cũng về

tham gia hôn lễ của con”.

“… Biết rồi ạ”.

Thẩm Quân Tắc bình tĩnh bước ra khỏi phòng khách, cuối cùng dựa

người vào tường thở dài. Bố, mẹ, ông nội, ba ngọn núi đè lên đỉnh đầu.
Tiêu Tinh, một ngọn núi tuyết đặt sau lưng. Hôn nhân, nấm mồ bày trước
mắt. Sao anh lại bi thảm đến mức này, chẳng phải là xem buổi biểu diễn
của Phương Dao tính nhầm thời gian một ngày sao? Đang lúc cố gắng kìm
nén tức giận, chuông điện thoại lại một lần nữa vang lên. Màn hình điện
thoại hiện tên Phương Dao. Thẩm Quân Tắc bực tức nhấc máy, giọng nói
không mấy vui vẻ:

“Tìm mình có chuyện gì?”.

Giọng nói của người phụ nữ ở đầu dây bên kia mang vẻ khàn khàn

quen thuộc, “Ha ha, dĩ nhiên là chúc mừng rồi. Nghe nói cuối cùng cậu đã
bước vào nấm mồ của hôn nhân. Là bạn thân của cậu, đột nhiên mình thấy
tâm trạng vô cùng thoải mái…”.

“Đủ rồi đấy”.

Thẩm Quân Tắc cau mày, lạnh lùng ngắt lời cô, “Không có chuyện gì

gọi điện mỉa mai đấy à, cậu đúng là tẻ nhạt”.

“Ô, nghe có vẻ vẫn còn tức giận lắm, chẳng phải là cậu yêu Tiêu Tinh

đến mức ‘thay đổi tính tình’ sao. Sao thế? Khủng hoảng tiền hôn nhân?”.

“… Không thèm nói với cậu”.

“Ha ha, nếu thiếu phù dâu thì tìm mình nhé. Chuyện trang trí phòng

cưới là mình giỏi nhất đấy, đêm tân hôn, nhớ phải đặt vài quả hạnh đào,
nghe nói như thế dễ dàng sinh con trai đấy…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.