CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 357

“…”. Thẩm Quân Tắc vô tình đả kích sự tự tin của cô, anh chỉ nói sự

thật mà thôi.

“Còn nữa, anh đi loại tất gì vì sao em phải quan tâm? Em không phải

bảo mẫu nhà anh! Tất mà cũng phải kén chọn, em chỉ tập vẽ thôi, thích vẽ
màu gì thì liên quan gì đến anh!”. Ngay cả phong cách của chồng cũng
không biết mà còn dám nói năng hùng hồn? Thẩm Quân Tắc cố kìm nén
tức giận, lấy một chiếc bút bên cạnh, tô thêm màu đen, biến đôi tất với
những hoa văn kỳ quặc màu mè thành đôi tất đen sì, sau đó trước ánh mắt
kinh ngạc của Tiêu Tinh, vòng tay qua trước ngực cô, gỡ bức tranh trên giá
xuống, lạnh lùng nói, “Tặng anh bức tranh này”.

Tiêu Tinh đứng phắt dậy, gườm gườm nhìn anh: “Có nhầm không đấy

hả? Tác phẩm em vẽ cả một buổi chiều, em đồng ý tặng anh lúc nào…”.

“Coi như là thù lao làm người mẫu”, Thẩm Quân Tắc lạnh lùng nhìn

cô, “Chuyện em lén lút vẽ anh, anh không tính toán nữa”.

“Này, anh tưởng em là biến thái sao, lại còn lén lút vẽ anh! Em thà đến

siêu thị mua con gấu bông về vẽ, lại còn được tùy ý tạo hình theo ý thích
của mình! Anh vênh mặt không chịu hợp tác, lại còn tùy tiện lấy tranh của
em, có người mẫu nào như anh không?”.

Trước sự phẫn nộ của Tiêu Tinh, Thẩm Quân Tắc rất bình tĩnh, chăm

chú ngắm nghía bức tranh rồi nhếch mép cười, “Ừm, vẽ cũng được. Nếu
em không nỡ tặng anh, anh có thể miễn cưỡng đồng ý cho em treo bức
tranh này trên tường trong phòng ngủ của em, để em ngày nào cũng được
ngắm nhìn”.

“Anh đúng là đồ thần kinh!”.

“Đúng rồi, có một chuyện phải nói với em”, Thẩm Quân Tắc không

bận tâm đến ánh mắt phẫn nộ của Tiêu Tinh, lạnh lùng nói, “Tối nay có
buổi dạ hội, anh đã hứa với bọn họ sẽ đưa em đi cùng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.