CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 467

“… Tiêu Tinh”. Thẩm Quân Tắc cố gắng kìm nén nỗi tức giận trong

lòng. Anh đau khổ nhận ra rằng sự bình tĩnh, thản nhiên vốn có của mình
luôn bị đánh bại trước mặt Tiêu Tinh. Lúc nào Tiêu Tinh cũng có thể dễ
dàng khơi dậy ngọn lửa giận dữ trong anh. Nhưng anh lại không biết làm
thế nào với cô, có lẽ đây chính là cái gọi là khắc tinh.

Hai tay đặt lên vai cô, anh ép cô quay mặt sang, nhìn thẳng vào mắt cô

và nói, “Anh chưa bao giờ nói một câu ba lần. Nhưng hôm nay anh sẽ phá
lệ vì em”.

“Anh thích em, em nghe thấy chưa?!”.

“Ồ ồ”. Tiêu Tinh bị khí thế của anh làm cho thót tim, “Em nghe thấy

rồi nghe thấy rồi, hung dữ như thế làm gì?”. Cô ngừng một lát, thấy Thẩm
Quân Tắc sa sầm mặt xuống nhìn mình, đột nhiên Tiêu Tinh hiểu ra, ngạc
nhiên nói, “Đợt chút, lúc nãy anh nói gì? Anh đang tỏ tình với em sao…”.

Thẩm Quân Tắc không thể nhẫn nhịn được nữa, nâng cằm cô, đặt môi

mình lên đôi môi của cô.

“Ứm… anh chờ chút, anh…”.

“Yên nào”.

Anh không muốn nghe một từ nào từ miệng cô nữa! Lần đầu tiên

trong đời tỏ tình, nói liền ba lần câu “Anh thích em” say đắm như thế. Khi
nói câu ấy ngay cả anh cũng nổi hết cả da gà, vậy mà người được tỏ tình là
Tiêu Tinh lại ngây ngô như đang mộng du, lại còn thản nhiên hỏi “Anh vừa
nói gì, anh đang tỏ tình sao?”, khiến anh không kiềm chế được! Rõ ràng là
cô nàng đáng ghét này đang thách thức sức chịu đựng của anh!

Vì thế Thẩm Quân Tắc nghĩ rằng so với ngôn ngữ thì dùng hành động

bày tỏ sẽ hiệu quả hơn. Khả năng sàng lọc ngôn ngữ trong bộ não của cô
quả thực quá mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.