CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 50

“Em họ Tiêu Tinh của tôi sáu giờ chiều ngày kia đến sân bay, cậu nhớ đi
đón đấy nhé”.

Lúc ấy anh chỉ tiện tay nhắn lại một câu “Biết rồi” để đối phó. Theo

anh được biết, lần này Tiêu Tinh đến New York là do Vu Giai đón, nhân
tiện lôi anh vào, chỉ muốn làm bà mối giới thiệu để hai người quen nhau
theo ý ông nội mà thôi. Anh chẳng buồn đi làm quen với cô em họ “dịu
dàng e thẹn” theo lời Vu Giai nói. Lúc ấy anh đang ở hội trường buổi biểu
diễn của Phương Dao, nghe đám fan hâm mộ xung quanh gào lên đáng sợ,
cũng không để tâm đến chuyện này. Không ngờ Vu Giai lại không đến sân
bay, để đến nỗi Tiêu Tinh bị cho leo cây, dồn hết mọi nỗi tức giận lên người
anh. Một người không biết rõ sự tình như anh đã bị Tiêu Tinh mắng cho tơi
tả, nguyền rủa trăm nghìn lần, bây giờ còn phải thu dọn đống đổ nát, nói
dối cho êm chuyện, hai bên không phải người…Nhìn vẻ mặt khó coi của
Thẩm Quân Tắc, Thẩm Quân Kiệt không kìm được có ý tốt nhắc nhở anh:

“Anh không biết à, hôm nay chị Vu Giai vào viện sinh em bé”.

“Cái gì?”.

Sắc mặt của Thẩm Quân Tắc càng khó coi hơn. Thẩm Quân Kiệt

nghiêm túc gật đầu, “Chị Vu Giai nói, chị ấy phải an tâm ở trong bệnh viện
chờ sinh, chuyện của Tiêu Tinh do anh toàn quyền phụ trách”.

Thẩm Quân Tắc cau mày, “Toàn quyền phụ trách? Bao gồm cả việc

chịu tội thay?”.

“Dĩ nhiên rồi, anh quên rồi sao, khả năng biểu đạt ngôn ngữ của chị

Vu Giai trừu tượng như thế, từ trước tới nay nói chuyện không nói trọng
điểm, chị ấy không hề nói với anh là chị ấy không đến sân bay mà là một
mình anh đi, đúng không?”.

Nói rồi anh ta quay sang nhìn Thẩm Quân Tắc với ánh mắt đồng cảm.

Thẩm Quân Tắc im lặng một lúc, cuối cùng hóa phẫn nộ thành bình tĩnh, sa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.