CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 53

Phần đầu là “Xui xẻo”, phần giữa là “Xui xẻo hơn”, phần cuối là

“Không có xui xẻo nhất, chỉ có xui xẻo hơn”, hồi kết là “Tôi tưởng rằng
đây là kết thúc, không ngờ, đây mới chỉ là bắt đầu”.

Bức xúc ngồi trên giường một lúc, Tiêu Tinh quyết định đi tắm một

cái rồi tính. Bước ra khỏi phòng tắm, lúc ấy cô mới hạ quyết tâm nhấc điện
thoại của khách sạn, nhấn dãy số trên mẩu giấy. Nghe tiếng tút tút chờ kết
nối, Tiêu Tinh có chút căng thẳng nắm chặt ống nghe. Dù sao thì Jesen đã
nói, có khó khăn gì có thể tìm anh ta, cuộc điện thoại này cũng không coi là
làm phiền…“Hello?”.

Giọng nói truyền qua ống nghe hết sức trầm lắng, rõ ràng là người đàn

ông đã giúp cô rất nhiều trong ngày hôm nay. Tiêu Tinh vội vàng cười nói:

“Chào anh, Jesen, tôi là Tiêu Tinh đây, anh vẫn nhớ chứ, chính là Tiêu

Tinh mà hôm nay anh đã đưa đến khách sạn”.

Nghe tiếng cười vui vẻ bên tai, huyệt Thái Dương của Thẩm Quân Tắc

bắt đầu giật giật dữ dội. Những người tên là Tiêu Tinh trên thế giới này rất
nhiều, nhưng “Tiêu Tinh kỳ quái” mà hôm nay gặp thì chỉ có một mình cô,
lại còn hỏi người ta có nhớ không…Sao có thể không nhớ được? Phải gọi
là khắc cốt ghi tâm!Thẩm Quân Tắc im lặng một lúc, giọng nói hết sức
bình tĩnh:

“Ừ, vẫn nhớ”.

Tiêu Tinh đang chần chừ không biết phải mở miệng như thế nào thì

đột nhiên nghe thấy đối phương dịu dàng hỏi:

“Sao thế? Muộn thế này rồi mà vẫn chưa đi ngủ, tìm tôi có chuyện gì

không?”.

Tiêu Tinh ho một tiếng, quay về chủ đề chính:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.