CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 54

“Là thế này, điện thoại của tôi hết pin, lúc đi ra khỏi cửa quên không

mang sạc, muốn hôm nào đó đi mua một cái, anh có biết gần đây có chỗ
nào bán sạc điện thoại không?”.

Quên sạc điện thoại? Cô có thể đoảng hơn một chút, chỉ mang sạc điện

thoại, đừng mang điện thoại nữa. Trong lòng Thẩm Quân Tắc đang chê
cười cô nàng Tiêu Tinh đoảng vị nhưng ngoài mặt thì cố làm ra vẻ bình
tĩnh, khẽ hỏi:

“Điện thoại của cô là loại nào?”.

“Nokia… Ấy? Loại nào tôi quên rồi. Anh chờ chút, để tôi đi kiểm tra”.

Điện thoại của mình là loại nào cũng không biết? Khi nào quên cả tên

của mình thì cô sẽ trở thành người hoàn hảo đấy. Thẩm Quân Tắc kiên
nhẫn chờ đợi, chờ một lúc rất lâu bên tai mới vang lên giọng nói buồn rầu
của Tiêu Tinh, “Xem hãng điện thoại ở đâu? Tôi sắp tháo cả điện thoại ra
rồi mà không thấy ở đâu viết cả”.

Thẩm Quân Tắc có chút đau đầu, “Cô mua điện thoại ở đâu? Có mang

cuốn hướng dẫn sử dụng đi không?”.

“Chiếc điện thoại này là anh tôi tặng”, Tiêu Tinh khẽ lẩm nhẩm, “Anh

ấy cũng không nói với tôi là loại gì”.

Đúng là phục sát đất. Nếu không phải có sức chịu đựng phi thường thì

quả thực lúc này Thẩm Quân Tắc rất muốn thò tay qua đường dây điện
thoại bóp cổ cô.

“Những cái như hướng dẫn sử dụng tôi chưa bao giờ đọc cả. Dù sao

thì điện thoại vào tay hai ngày là biết dùng. Tôi cũng không mang, hành lý
nhiều quá”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.