CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 98

Quán cà phê này nằm cạnh bãi cỏ xanh mướt gần công viên, trước cửa

còn có vòi phun nước nho nhỏ, những hạt nước trong veo nhảy nhót theo
tiếng nhạc, tạo thành những hình thù đẹp mắt. Quán cà phê có hai tầng, đại
sảnh ở tầng dưới rực sáng ánh đèn, cạnh quầy bar còn bày rất nhiều cây
cảnh, thậm chí có thể nhìn thấy những giọt sương long lanh óng ánh đọng
trên lá. Đi theo cầu thang khắc hoa văn lên tầng hai, không gian càng đẹp
mắt hơn tầng một, ánh đèn màu tím làm tăng thêm cảm giác thần bí. Những
chiếc ghế mây xinh xắn trông thật dễ chịu và đầy phong cách.

Vừa vào phòng, hơi lạnh của điều hòa lẫn với mùi thơm nồng của cà

phê xông lên mũi, bên tai còn vang lên tiếng đàn piano du dương, không hổ
là không gian lý tưởng cho những đôi tình nhân hẹn hò.

Chỉ có điều, cùng Tiêu Tinh sánh vai bước vào quán cà phê tình nhân

nổi tiếng này, bị ánh mắt mập mờ của những nhân viên phục vụ nhìn chằm
chằm khiến Thẩm Quân Tắc cảm thấy rất kỳ quặc. Ngay cả tay của cô gái
này anh còn chưa chạm vào thì đã bị người ta hiểu lầm là tên thú đội lốt
người bỉ ổi hạ lưu, đúng là vụ án oan uổng nhất trong năm!

Mang trong mình tâm trạng kỳ quặc này bước đến chỗ đã đặt trước thì

nhìn thấy một chàng trai đang ngồi đó, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Anh ta ngồi im bất động, yên lặng ngắm nhìn những đám mây ở phía

chân trời, giống như một nhà thơ chất chứa nỗi u buồn.

Thẩm Quân Tắc không kìm được run run khóe miệng. Cái tay Tạ Ý

này học đóng phim đến tẩu hỏa nhập ma rồi sao? Uống cà phê mà cũng cần
phải làm ra vẻ “cao siêu” thế này sao?

Tạ Ý nghe thấy tiếng động, vội vàng bước ra khỏi trạng thái diễn xuất

đầy mê đắm trở về với hiện thực, ngoảnh lại nhìn thấy người đàn ông bên
cạnh Tiêu Tinh, vẻ mặt giống như gặp ma giữa ban ngày, miệng há hốc như
quả trứng ngỗng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.