CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 13

Con Tủn ngơ ngác cầm lấy cây kẹo, không hiểu tại sao ngu mà được thưởng
nên không dám ăn.

Tôi đang tính bảo con Tủn “Ăn đi con” thì thằng Hải cò từ bên ngoài xồng
xộc chạy vô, miệng thở hổn hển, làm như vừa đánh nhau thật.

- Con đi đánh lộn về đó hả con? – Tôi âu yếm hỏi.

- Dạ. - Hải cò phấn khởi – Con uýnh một lúc mười đứa luôn đó ba!

- Con thiệt là ngoan. – Tôi khen, và đưa mắt nhìn Hải cò từ đầu tới chân -
Thế quần áo của con...

- Vẫn không sao ba à. - Hải cò hớn hở khoe – Con đập nhau với tụi nó mà
quần áo vẫn lành lặn, thẳng thớm...

- Đồ khốn! – Tôi quát lớn, không cho Hải cò nói hết câu – Đánh nhau mà
không rách áo, trầy chân, bầm mặt mà cũng gọi là đánh nhau hả?

Sự giận dữ bất ngờ của tôi làm Hải cò nghệt mặt một lúc. Nó chẳng biết
phản ứng thế nào ngoài việc ấp a ấp úng:

- Dạ... dạ... ủa... ủa...

- Dạ dạ ủa ủa cái gì! Con thiệt là đứa hư hỏng! Con làm ba xấu hổ đến chết
mất thôi!

Con Tí sún, vợ tôi, bắt đầu cảm thấy hoang mang trước lối dạy con của tôi:

- Ông à, con nó biết giữ gìn như thế là tốt rồi.

- Bà thì biết cái gì! – Tôi nạt con Tí sún, nước miếng bay vèo vèo may mà
không trúng mặt nó – Đánh nhau chứ có phải đi dự tiệc đâu! Đánh nhau mà
quần áo sạch sẽ thế kia thì có nhục cho tổ tiên không kia chứ!

Tôi đấm ngực binh binh:

- Ôi, chẳng thà nó chém tôi một dao cho rồi! Con ơi là con! Mày ra đây mà
giết ba đi này con!

Thấy tôi tru tréo ghê quá, con Tí sún nín khe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.