CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 51

Cũng như người ta không thể tiến hành tốt một cuộc chiến tranh trên đống
đổ nát của cuộc chiến tranh trước đó nếu không có thời gian để hồi phục.

Hồi tám tuổi, tình yêu là một cái gì xa lạ với tôi. Nhưng dù không hẳn là yêu
thì sự quyến luyến tự nhiên giữa một đứa con trai và một đứa con gái cũng
tuân thủ theo những quy luật tình cảm y như quy luật mà đứa con trai đó và
đứa con gái đó phải tuân thủ khi chúng lớn lên.

***

Chỉ vậy thôi mà tôi đâm chán.

Tôi không còn động lực.

Tôi tưởng sau khi gặp hái những tiếng cười của con Dung điệu, tôi sẽ sốt
sắng rủ nó đi chơi để chọc tức con Tủn.

Nhưng trái tim tôi đã chống lại tôi.

Hơn nữa, những điểm 10 lúc bấy giờ đã không còn là một đỉnh cao để tôi
chinh phục nữa. Tôi đã không còn thử thách.

Tôi chán học giỏi.

Tôi chán thuộc bài.

Nếu ngày nào tôi cũng thuộc bài vanh vách, cũng kiếm được những điểm 10
một cách dễ dàng thì cuộc đời tôi lại rơi vào một sự đơn điệu mới, cũng tẻ
nhạt hệt như những ngày tôi tích cực sưu tầm những điểm 4, điểm 5.

Tôi bắt đầu lơ lf bài vở và một lần nữa lại làm ba tôi ứa lệ, lần này là vì thất
vọng.

Mẹ tôi lại có dịp lo lắng

- Con có bị sao không hả con?

Còn cô giáo thì xoay đầu tôi một cách điên cuồng theo mọi hướng, giọng
nghi hoặc:

- Chẳng nhẽ trung khu thần kinh của em lại nằm ở phía trước?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.