ồ thở dốc qua đi, hai cánh tay ôm cô thật chặt, ôm ở trước người, giống như
ôm bảo vật quý giá nhất trên đời.
......
Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua rèm cửa sổ rơi vào trên lông mi của
anh.
Nam Cung Kình Hiên cau mày, chỉ chốc lát sau, đôi mắt tuấn dật có
chút đấu tranh mở to.
Tựa như nhìn không rõ trước mắt, anh chỉ sửng sờ trong một giây, một
cái chớp mắt tiếp theo, đột nhiên cánh tay anh thu chặt người trong ngực,
thật chặt, sau đó cúi đầu xuống tra xét, quả nhiên, cô vẫn còn ở trong ngực
anh. truyện chỉ đăng trên dd LEQUYDON
"......" Rốt cuộc căng thẳng trong lòng buông xuống, anh chậm rãi thở
phào nhẹ nhõm, Nam Cung Kình Hiên buông lỏng lực đạo cái cánh tay,
cảm thụ da thịt nhẵn nhụi mềm mại của cô, đôi mắt nóng rực, hơi lật người
bao trùm cô dưới thân, chăm chú nhìn khuôn mặt của cô.
Tối hôm qua, bọn họ......
Dụ Thiên Tuyết ngủ trầm trầm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn
vẫn còn dính vài sợi tóc ướt nhẹp mồ hôi, Nam Cung Kình Hiên chìa ngón
tay thon dài vén mấy sợi tóc kia lên, nhẹ nhàng bưng lấy mặt của cô, ấn
một nụ hôn lên trên mặt cô.
Ôm cơ thể mềm mại trong lòng, anh chặt chẽ bá chiếm cô từ đầu đến
chân, dù đã kết thúc cũng không chịu buông ra.
Chẳng qua là sáng nay, thân thể anh lại bắt đầu có cái gì đó không
đúng, chỉ đơn giản là vén cái mền lên một chút, theo đường cong cơ thể cô
nhìn xuống, đáy mắt anh càng thêm nóng rực.