CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỤNG VÀO MẸ CON - Trang 1427

Dụ Thiên Tuyết vô cùng khẩn trương, mở miệng nói: "Anh đừng lộn

xộn, em ở chỗ này cũng đâu có chạy, em đi qua có được không?"

Chân mày của Nam Cung Kình Hiên chậm rãi giãn ra, ánh mắt như

ngọc lưu ly lưu chuyển, giống như đang ẩn giấu sự rối rắm quay cuồng.

Dụ Thiên Tuyết cắn môi, chống gậy đi qua, một thân xinh đẹp đứng ở

trước mặt anh.

Bầu không khí trong phòng tĩnh lặng, Nam Cung Kình Hiên nở nụ

cười nhàn nhạt, cầm tay cô nhẹ nhàng lôi kéo khiến cô loạng choạng, Dụ
Thiên Tuyết kêu lên một tiếng, vì sợ áp trúng vết thương của anh, cô giơ
cánh tay dùng sức chống đỡ thân thể, cánh tay của Nam Cung Kình Hiên
cũng lần dò ôm thắt lưng của cô, thu hẹp vòng tay siết chặt cô vào trong
ngực.

"......" Đôi mắt trong suốt của Dụ Thiên Tuyết lộ vẻ lo lắng: "Anh

đừng như vậy, miệng vết thương của anh còn chưa khép lại, sẽ áp trúng
đó!"

"Mặc kệ......" Nam Cung Kình Hiên cúi đầu nói, ngón tay ưu nhã hơi

run rẩy, nhẹ nhàng luồn vào trong mái tóc mềm mượt như tơ của cô, trầm
thấp nói bên tai cô: "Thiên Tuyết, anh rất nhớ em."

Cả người Dụ Thiên Tuyết cứng ngắc, không nói câu nào, chỉ nhẹ

nhàng dựa người vào trong ngực anh, ngửi mùi thuốc trên người anh, còn
có hơi thở hương bạc hà dễ ngửi mà mùi thuốc không thể che lấp được, cô
nức nở nói: “Em cũng vậy."

"Em cũng vậy?" Nam Cung Kình Hiên cảm thấy vui mừng, trên

gương mặt tuấn tú tái nhợt không che giấu được nụ cười yếu ớt cùng sự
kích động, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khàn giọng hỏi: "Bắt đầu từ khi
nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.